Ân Hoặc chớp mắt, có chút chậm chạp nhìn nàng, Mãn Bảo lại nhân lúc nói chuyện với hắn mà châm kim.
Đợi châm hết bộ châm cầm máu, Mãn Bảo mới nhìn vết thương còn rỉ máu của hắn, quay đầu nói: “Đi lấy nước nóng đến, vết thương này phải rửa sạch sẽ rồi mới bôi thuốc.”
Ân Hoặc dùng mảnh sứ, tuy xuống tay rất mạnh nhưng vết thương không dài, cũng không sâu lắm, chỉ là máu chảy trông hơi dọa người thôi.
Nhưng trong mắt các đại phu đã từng thấy nhiều chuyện ngoài ý muốn, chút máu này cũng không nghiêm trọng lắm.
Ít nhất sau khi Mãn Bảo rửa sạch vết thương, trong lòng cũng thả lỏng hơn nhiều.
Nàng lấy cao tam thất của Tế Thế Đường bôi cho hắn, quay sang nói với Ân lão phu nhân: “Lão phu nhân, thân thể của hắn khác với người thường, vết thương lành chậm hơn, hơn nữa chén sứ lại bẩn, e rằng dễ bị viêm, nên phải bôi thuốc đúng giờ.”
Đàm thái y khẽ gật đầu, hắn đã sớm phát hiện, có lẽ vì do thể trạng của Ân Hoặc yếu ớt nên dễ bị bệnh hơn người thường, vết thương cũng khó lành hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play