Khương tiên sinh liếc nhìn bọn họ một cái, cười lớn rồi đứng dậy xắn tay áo.
Trang tiên sinh liền quay đầu nói với Mãn Bảo và Bạch Thiện: “Đi lấy bút giấy tốt đến đây.”
Mãn Bảo và Bạch Thiện nhìn nhau, chạy đi tìm đồ.
Khương tiên sinh lại rất tùy hứng, tự tay mài mực rồi viết chữ trên tờ giấy đã trải ra, ông ấy chỉ viết một hai chữ trên một tờ giấy, cho Bạch Thiện một chữ “Lãng”, cho Mãn Bảo hai chữ “Tú Tuệ”, cho Bạch nhị lang một chữ “Minh”.
Ông ấy nhìn Bành Chí Nho và Lư Hiểu Phật, cười rồi cũng viết một chữ cho bọn họ, một chữ “Ôn”, và một chữ “Nhẫn”.
Bành Chí Nho và Lư Hiểu Phật vô cùng phấn khởi, nhẹ nhàng thổi để mực khô nhanh hơn, rồi cất đi.
Ba người Bạch Thiện vừa nhìn thấy chữ mà Khương tiên sinh viết liền hiểu vì sao Bành Chí Nho và Lư Hiểu Phật lại kích động đến vậy, bởi vì chữ của ông ấy thật sự rất đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play