Lách mình tránh khỏi đám người, Bạch Thiện khẽ hỏi Mãn Bảo, “Ngũ ca ngươi đã bán cúc đen cho ai vậy?”
Mãn Bảo cẩn thận hồi tưởng lại một lúc mới nhớ ra, “Hình như là Lô Châu vương, bởi vì Ân Hoặc đã nói, Lô Châu vương có quan hệ khá tốt với Ích Châu vương. Ta đã từng dò hỏi người trong hiệu thuốc, nghe nói Lô Châu vương này cực kỳ giàu có, cho nên ta đã bảo ngũ ca bán hoa cho hắn, bán chính chậu hoa cúc đen này.”
Bạch Thiện suy tư gật đầu, không khỏi lặng lẽ hỏi thăm người khác, rốt cuộc Mạc Hội Viên hay người tổ chức hội thơ lần này có quan hệ gì với Lô Châu vương.
Ai dè Lư Hiểu Phật lại cười nhạo hắn: “Đây chỉ là một hội thơ nhỏ thôi, làm sao có thể có quan hệ với Lô Châu vương chứ?”
Hắn nói: “Lô Châu vương là phiên vương, để tránh bị hiềm nghi, hắn sẽ không tổ chức hội văn và hội thơ ở bên ngoài, cùng lắm chỉ có nội quyến tổ chức yến tiệc ngắm hoa trong vườn nhà. Mà yến tiệc ngắm hoa của phiên vương, hiển nhiên những người như chúng ta không thể vào được.”
Bạch Thiện liền nhìn về phía hắn, nói: “Không phải ngươi là hậu nhân của Lư thị sao, sao cũng không vào được?”
Lư Hiểu Phật cười tự giễu: “Ta chỉ là bàng chi thôi, có thể được ân trạch vào Quốc Tử Học đã là nhờ phúc ấm của cha ông rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT