Liên tiếp ba ngày, Bạch Thiện đều mang các loại bánh ngọt đặc sản của Miên Châu và Ích Châu đến Quốc Tử Giám, hắn nhanh chóng làm quen với năm sáu bạn học trong lớp, rồi cùng họ tham gia hai buổi hội thơ sau giờ học, nhờ đó mà quen biết thêm các bạn học ở các lớp khác.
Lúc này, Ngụy Tri mới vào cung tâu với hoàng đế: “Bệ hạ, bọn họ không dám bất hiếu.”
Hoàng đế ngẩn người một lúc mới hiểu ra, hồi lâu mới đáp, “Không dám bất hiếu, vậy dám bất trung ư?”
Ngụy đại nhân nghiêm nghị nói: “Bệ hạ nói lời này hơi quá rồi, vốn nếu bọn họ không từ chối thì thần cũng sẽ dâng lời can gián, bệ hạ đã biết rõ nỗi oan khuất của bọn họ, sao không triệu người đến điện Thái Cực hỏi chuyện? Đến lúc đó bọn họ sẽ diện kiến bệ hạ để trình bày.”
Hoàng đế im lặng rất lâu mới nói: “Trẫm có thể bảo toàn cho bọn họ an toàn qua trận trượng phủ đầu kia, để bọn họ kịp tố cáo vào lễ trung thu.”
“Bệ hạ,” Ngụy đại nhân vén áo bào quỳ xuống, hô to: “Ngài không thể vì chuyện của Tam hoàng tử và Thái tử mà coi thường tính mạng của bọn họ được, ngài có lòng của người làm cha, sao không nghĩ đến Bạch Khải và Chu Ngân dưới suối vàng, bọn họ cũng là cha mà.”
“Láo xược!” Hoàng đế tức giận đập bàn, giận dữ nói: “Ngụy Tri, ngươi dám dòm ngó nội đình, có tin trẫm tru di cửu tộc nhà ngươi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT