Mãn Bảo và Bạch Thiện đồng loạt kêu “hả”.
Ân Hoặc cười nói: “Không biết nhà khác thế nào, chứ nhà bọn ta, ngay đến bà nội ta dù không thường xuyên ra ngoài, thì vào mùa xuân gặp tiết trời đẹp cũng sẽ ra ngoài đi dạo, ngắm chợ hoa. Nếu gặp được thứ mình thích thì sẽ mua, thấy đồ lạ cũng mua, chứ đồ do người hầu mua dâng lên thì lại ít.”
Tuy Ân Hoặc không quản chuyện trong nhà, cũng không để tâm đến việc gì, nhưng có một số việc năm nào cũng có, nên hắn cũng nhớ.
Trường Thọ đứng bên cạnh thấy thiếu gia nhà mình nói chuyện vui vẻ, liền bổ sung: “Còn có những người trồng hoa quen nhà bọn tôi, nếu họ trồng ra giống mới, hoặc là hoa trồng ra đẹp, cũng sẽ đưa đến tận nhà, lão phu nhân hoặc các cô nương thấy thích thì đều giữ lại.”
Mãn Bảo hỏi: “Đắt không?”
Trường Thọ dừng một chút rồi nói: “Giá cả cũng xấp xỉ với giá thị trường thôi, tùy thuộc mức độ yêu thích của chủ nhân, nếu có thứ cực kỳ thích, trong lòng vui vẻ, tự nhiên sẽ trả cao hơn.”
Mãn Bảo đã hiểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play