Khu nghỉ dưỡng có quán bar, quán cà phê, cửa hàng quà tặng và rất nhiều cửa hàng bán đồ trượt tuyết, giữa các con phố có hàng rào dựng, ở giữa là một con sông chảy xuôi từ nơi sâu nhất của núi tuyết ra, hai bên chồng chất tuyết trắng dày.
Vừa vào đêm, ánh đèn lộng lẫy, yên tĩnh mà ấm áp.
“Chúng ta không thể về quá muộn, kaka sẽ nhớ chúng ta.” Tống Úc nói.
Mặc dù Tống Úc thỉnh thoảng sẽ giả vờ ghen vì Yến Đường yêu thích kaka, nhưng mỗi lần hai người ra ngoài, ngược lại là anh lại là người bắt đầu tưởng niệm đứa trẻ ở nhà trước tiên.
Yến Đường tự nhiên không có ý kiến, hai người ở tiệm bánh kem mua mấy miếng bánh kem sữa đặc ít đường rồi trở về.
Đến cửa biệt thự là 9 giờ tối, cửa quan cách phòng khách có một hành lang không quá dài, một cánh cửa khắc bằng thủy tinh mở một nửa, bên trong im ắng, không có tiếng người, đại khái là Natalia và Tống Dụ Xuyên đều còn chưa về.
Yến Đường đi vào trước, nghe thấy phía sau Tống Úc khuếch đại giọng hỏi: “Kaka đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play