Đông yến của Bách Yêu Tông quả thực linh đình, khắp nơi treo đèn kết hoa, rực rỡ huy hoàng. Yêu trong tông môn đều khoác lên mình y phục mới, tiếng cười vang vọng khắp nơi, chơi đùa các trò vui xưa cũ, thoạt nhìn không khác gì Tết Nguyên Đán chốn nhân gian.
Yến hội tất nhiên chẳng thể thiếu tiệc rượu.
Lúc đầu, không khí vô cùng náo nhiệt, mãi đến khi tiệc đã vào hồi sau, Thẩm Miểu Miểu liền kéo theo Diệp Triều Nhan đi tìm thú vui khác. Chẳng mấy chốc, trong yến tiệc chỉ còn lại ba vị tông chủ của Bách Yêu Tông quây quần bên nhau, hàn huyên vài lời.
Lăng Yến Hòa đứng trong bóng tối, lặng lẽ nhìn Lâm Thanh Hàn vận thanh y phía trước.
Thanh y vốn là sắc phục giản dị, song khoác lên người Lâm Thanh Hàn lại khiến da người nọ càng thêm tái nhợt, giữa trắng ngần còn thấp thoáng bệnh khí chưa tan.
“Đại ca, đây là lần đầu trong hai mươi năm nay huynh cùng chúng ta dự đông yến.” Ôn Nhạc Du có hơi men, tay nâng chén bước đến bên người Lâm Thanh Hàn, giọng nói mang theo vài phần nghẹn ngào, “Ta biết đại ca sắp rời khỏi Bách Yêu Tông, không rõ bao giờ mới có thể trở lại. Nhưng chỉ cần huynh muốn về, nơi này vĩnh viễn là nhà của huynh. Ta hy vọng sang năm, huynh vẫn có thể cùng chúng ta sum họp trong đông yến.”
Lời vừa dứt, bên cạnh, Hoa Tuyết Quỳnh liền nghiêng đầu, không dám nhìn về phía hai người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play