“Hôm nay đại ca lại giục ta mang kiếm cho tên nô bộc kia, thanh kiếm này đại ca đã nhắc ta mấy lần rồi đấy.” Ôn Nhạc Du vừa nói vừa tỏ vẻ bực bội.
Thẩm Miểu Miểu nghe thế lập tức đưa trà cho cậu, mắt sáng rực, hỏi ngay: “Vậy Lăng Yến Hòa phản ứng thế nào?”
“Còn thế nào nữa, ban đầu hắn chẳng buồn để ý luôn ấy chứ. Nếu không phải ta kể đại ca vất vả thế nào, chắc hắn quay đầu đi thẳng luôn rồi!” Ôn Nhạc Du nói đến đây thì tức đến mức phải vội vã cầm trà uống một ngụm.
Không phải vì biết là đồ A Hàn đưa nên hắn mới có phản ứng sao?
Thẩm Miểu Miểu thầm nghi ngờ trong lòng, nhưng thấy vẻ giận dữ của Ôn Nhạc Du thì không dám nói thẳng, chỉ vỗ vỗ vai cậu an ủi, trong lòng lại hy vọng cậu còn kể thêm.
Thấy có người đồng tình, nỗi bực trong lòng Ôn Nhạc Du bùng phát luôn: “Ta thấy mấy hôm trước đại ca đánh hắn còn nhẹ quá, đáng ra phải tống cổ hắn ra khỏi Bách Yêu Tông mới đúng!”
“A Hàn đánh hắn rồi?” Thẩm Miểu Miểu ngớ người, bật thốt lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play