Editor: Cá

Không lâu sau, Tiểu Văn đẩy cửa bước vào.

Cô ấy thật mau phát giác không khí trong phòng trang điểm có gì đó không đúng, mọi người đều im lặng cúi đầu, ai làm việc người nấy, không ai nói chuyện với ai. Trợ lý của Hạ Tư thì đang quét dọn đống mảnh vỡ của các chai lọ, cả căn phòng gần như không nghe thấy một tiếng thở.

Chỉ có Chu Ý bên kia vẫn nhẹ nhàng thích ý, thường thường còn vang lên tiếng trò chơi nhỏ "unbelieveable~" trong điện thoại.

So sánh hai bên, sự tương phản rõ ràng mãnh liệt.

Chẳng lẽ vừa xảy ra chuyện ? Tiểu Văn thấp thỏm trong lòng, đi vào bên cạnh Chu Ý, hạ giọng: “Chị ơi, phát sinh chuyện gì thế?”

“Hả, không có gì.” Chu Ý không chút để ý vuốt vuốt  hình tượng hồ ly đáng yêu trên màn hình điện thoại, đạm thanh trả lời cô ấy: “Dạy dỗ một kẻ không biết sống chết, miệng tiện mà thôi.”

Âm lượng không lớn không nhỏ, ai cũng nghe thấy, rõ ràng là cố ý.

Tiểu Văn & mọi người: “……”

Hạ Tư mới vừa hoàn hồn lại lập tức trừng mắt căm hận nhìn sang, nhưng cô ta chỉ trừng trừng mà không dám hé môi nửa lời.

Tiểu Văn trước từng là trợ lý của Thẩm Chiêu Mân, sao có thể không biết ân oán giữa Hạ Tư và chị Chiêu Mân, thực mau suy nghĩ cẩn thận đã biết vừa có chuyện gì.

Nhìn bộ dáng Hạ Tư có oán không dám kể, cô ấy thấy thật sảng khoái.

Nhưng là….. chị Chu Ý như vậy thì hình tượng sụp đổ mất rồi! Chị Chiêu Mân mới sẽ không khẩu xuất cuồng ngôn như vậy đâu!

“Chị…… Chú ý hình tượng!” Cô ấy siêu nhỏ giọng lắp bắp dặn dò, thời khắc ghi nhớ nhiệm vụ quan trọng chị Andy giao phó.

"Ừ, chị đây sẽ cố gắng.” Chu Ý không để ý lắm gật đầu.

Tiểu Văn: “!!” Cứu mạng, rõ ràng là chị không định cố gì cả mà, cái dáng vẻ này là: Tôi không giả bộ nữa, tôi buông bỏ rồi!

“Thẩm lão sư.” Chuyên viên trang điểm một lần nữa sửa lại phần phấn bị trôi, rồi cô ấy nhìn qua tóc Chu Ý, trưng cầu nói: “Cần uốn lại tóc không ạ?”

“Không cần, cứ để vậy đi.” Cô đang đội tóc giả, nếu uốn nữa thì hỏng, Chu Ý lập tức từ chối.

Chuyên viên trang điểm không nói gì thêm, ánh mắt dao động cực nhanh, có vẻ không dám đối diện trực tiếp với cô nữa. Mặc dù Chu Ý đã không còn dữ dằn như lúc nãy, nhưng nghĩ lại vẫn thấy đáng sợ.

Trong giới này, dù có thù oán sâu nặng, thường ngày vẫn phải khách sáo, dối trá như rắn, diễn cho đủ vai.

Bất luận cái gì âm mưu quỷ kế đều giấu trong lòng, dùng lời bóng gió để công kích đối phương, không ai sẽ trực tiếp xé rách mặt như vậy cả.

Hôm nay quả là mở rộng tầm mắt!

Chu Ý từ trong gương nhìn đến ánh mắt chuyên viên trang điểm, cô bình thản nhếch môi, không có ý định giải thích hay cứu vãn hình tượng.

Hình tượng sụp thì sụp đi, cô không sợ.

Hạ Tư mặt hàng như vậy hắc chắn không chỉ một, giảng đạo lý cùng những người này vô dụng, hăm dọa suông thì chẳng ăn thua, cho nên sụp rồi là tốt nhất.

Con người vốn là loài “chưa thấy quan tài chưa đổ lệ”, phải ăn chút đau khổ mới có thể hiểu chuyện. Còn chuyện nhân viên bình thường như chuyên viên trang điểm này sẽ bởi vì cô bùng nổ mà kiêng kị, sợ hãi cô thì… không nằm trong phạm vi cô suy xét.

“Các đại mỹ nữ ơi, bắt đầu quay rồi!” Lúc này, nhân viên trường quay ở ngoài gõ cửa thông báo.

Mọi người vội vã thu lại tâm tình phập phồng kích động, buổi quay hình chính thức bắt đầu.

Chủ đề của  show  nghệ này đã thể hiện rõ trong tên gọi, ý để các diễn viên luôn đứng dưới ánh đèn sân khấu được trải nghiệm cuộc sống muôn hình vạn trạng của người thường.  Phương thức áp dụng là quay trước phát sau, tổng cộng tám tập, mỗi tập quay ba ngày, tức là cô phải ngây ngốc ở đoàn phim một tháng.

Khách mời trừ cô và Chu Gia Dịch còn có sáu vị, phân biệt là idol đang nổi Trác Hưởng, ca sĩ mạng nổi tiếng Dina, diễn viên danh tiếng Nguyễn Khê Hòa và Tằng Tân, người mẫu lai Stan, cuối cùng là tiểu hoa mới nổi vẫn luôn không hợp với chị gái cô Hạ Tư.

Cảnh quay là bốc thăm ghép cặp, mỗi cặp trước tiên liên hệ cửa hàng, hãng taxi, v.v, để làm việc trong tám tiếng. Tiền lương kiếm được sẽ dùng để duy trì chi phí sinh hoạt cơ bản trong thời gian quay. Điểm thú vị chính là tự cung tự cấp và sự phối hợp giữa một đám minh tinh.

Với Chu Ý, lưu trình quay hình này quá đơn giản, cầm chắc trong lòng bàn tay.

Nhưng đạo diễn có vẻ muốn tạo chút kịch tính, hắn biết Thẩm Chiêu Mân và Hạ Tư có hiềm khích, liền xếp cô và Hạ Tư cùng nhau lên sân khấu.

Chỉ tiếc là hắn tính toán sai rồi, không chỉ không tạo được đề tài gì đáng nói, mà Hạ Tư vốn kiêu ngạo ngang ngược  thế nhưng lại ngoan ngoãn an tĩnh như gà con khi đứng cạnh Chu Ý. Ngay cả giai đoạn giới thiệu khách mời gặp mặt như lệ thường, vốn là dịp chào hỏi náo nhiệt cũng nhạt nhẽo đến lạ, một chút tia lửa cũng không bắn ra.

Đạo diễn trong phòng điều khiển khó hiểu gãi đầu gãi tai, nhìn màn tự giới thiệu khô khan mà thiếu chút nữa một phun ra ngụm máu.

“Quái lạ, chuyện gì đây!!”

Cũng may là sự xuất hiện của khách mời đặc biệt khiến bầu không khí nháy mắt đạt tới cao trào.

“A a a a! Vậy mà lại là Từ Nghiên Chu!”

“Đạo diễn đúng là biết giấu bài! Mời được cả đại thần này!”

“Còn có Giang Du nữa kìa a a, tôi mê tiểu thuyết của biên kịch Giang lắm luôn!”

Các vị khách mời mồm năm miệng mười thảo luận, đến cả nhân viên hậu trường cũng không nhịn được khẽ meo meo châu đầu ghé tai.

……

Đây chính là Từ Nghiên Chu!

Xuất thân danh môn, tay trái tiền tay phải quyền, phúc đức tổ tiên chạy dài không dứt, ngược lên năm đời toàn là đại nhân vật lẫy lừng, càng không nói đến hiện tại.

Trải qua nhiều thế hệ, Từ gia đã trở thành con rồng cố thủ ở Nam An, công ty đứng đầu giới truyền thông Giải Trí Toàn Cầu một trong những sản nghiệp của nhà họ Từ.

Trong giới có lời truyền rằng nếu Từ Nghiên Chu không phải làm diễn viên, e là hiện tại đã sớm kết hôn cùng danh viện môn đăng hộ đối, xuất hiện trong những bữa tiệc xa hoa, tung hoành trên thị trường tài chính, đứng vững trên đỉnh kim tự tháp nhìn xuống chúng sinh.

Tuy rằng anh hiện tại đích xác cũng là đứng ở đỉnh kim tự tháp, nhưng nếu dấn thân vào thương trường, thì đó lại là một đẳng cấp hoàn toàn khác.

Chu Ý không xương phịch trên ghế sofa, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào người đàn ông tự phụ đang nhấc lên sóng nhiệt.

Bộ tây trang đen ôm dáng làm toát lên khí chất ổn trọng và lịch thiệp, khi đạo diễn bước tới chào hỏi, khóe môi anh trước sau luôn treo nụ cười nhạt lễ phép, thoạt nhìn không quá mặn mà.

Anh đã rất khác so với thời thơ ấu, hưng lại có mối liên hệ sâu xa với bí mật mà cô giấu kín, cái này làm cho cô không khỏi nhớ lại ký ức tuổi thơ ngắn ngủi mà tốt đẹp.

Ánh nhìn tìm tòi nghiên cứu xuyên thấu qua thân hình cao lớn của Từ Nghiên Chu, xuyên qua bức tường thời gian, cô thấy được quá khứ đã bị hắc ám che lấp.

Chu Ý tự giễu cười khẽ, nhưng thật ra thật lâu rồi không nhớ tới những chuyện đó.

Từ Nghiên Chu cực kỳ nhạy với ánh mắt người khác, huống hồ cái nhìn chằm chằm kia còn quá cố tình, anh nhíu mày đột nhiên ngẩng đầu, vô tình bắt gặp ánh mắt của người phụ nữ trên sofa cách đó không xa.

Lại là Thẩm Chiêu Mân.

Ánh mắt cô quá mức xâm lược táo bạo, như thể nhìn xuyên thấu qua anh, lại giống như chỉ đơn giản là đang nhìn anh.

Giống như con báo đen lặng lẽ ẩn mình trong đêm tối, đôi mắt dã thú sáng ngời sắc bén mà yên tĩnh, vô thanh vô tức khóa chặt con mồi, chờ đợi giây tiếp theo lao tới.

Sắc mặt anh nghiêm lại, mày nhíu đến càng sâu, dời tầm mắt.

Nhận ra cậu nhóc ngày nào đã từng bị đánh gãy răng còn khóc giờ đã bị thời gian mài giũa thành bộ dáng vững vàng cường thế, tính tình đại biến, tính cách cũng không tốt lắm, Chu Ý khẽ chậc một tiếng.

Thật muốn nói một câu: Diễn đạt quá. Thật sự đấy.

Trừ bỏ vị anh trai đang chăm sóc Anke như bảo mẫu ra, đời này cô còn chưa từng gặp ai biết “diễn” đến thế.

“Từ lão sư thật sự đẹp trai, tôi không nghĩ tới khách mời đặc biệt lại là anh ấy.”

Bên tai truyền đến một giọng nam ôn nhuận mát lạnh kinh ngạc cảm thán, hai mắt Chu Ý híp lại nhỏ đến không thể phát hiện, giây sau, cô chậm rì rì xoay đầu, đập vào mắt là một gương mặt đẹp đến mức như bước ra từ anime.

Là Chu Gia Dịch.

Chu Gia Dịch có diện mạo cực có tính công kích, mỹ diễm đồng thời lại cực kỳ âm nhu, ngũ quan tinh xảo đến không thể tưởng tượng, nếu nói hắn không phải đàn ông mà là phụ nữ cũng có người tin, đặc biệt là hắn còn để một mái tóc nâu uốn xoăn lửng lơ kia.

Miêu tả đàn ông, rất ít người sẽ dùng từ xinh đẹp, nhưng Chu Gia Dịch có thể, hắn thật sự là một người đàn ông vô cùng xinh đẹp.

Chu Ý không dự đoán được hắn sẽ chủ động nói chuyện với mình.

Từ lúc bắt đầu chính thức quay, các khách mời lục tục vào sân, vô luận có màn ảnh hay không màn ảnh, các khách mời khác đều vô ý thức tránh cô, như thể chỉ cần chạm vào một góc áo cô thôi là dơ bẩn lắm vậy.

Gian đoạn tự giới thiệu khi đến phiên cô, mọi người cũng đều lãnh đạm gật đầu, thái độ một bộ tránh còn không kịp.

Bọn họ còn như thế, Chu Gia Dịch vị thế bậc này mà sẽ chủ động bắt chuyện cùng một người tai tiếng quấn thân như cô, không có lý cũng ít ra không nên như vậy. Hơn nữa theo điều tra của cô và lời của Andy, Chu Gia Dịch và chị gái vốn không quen biết, số lần gặp thoáng qua cũng không có.

Chẳng lẽ gia hỏa này là thánh mẫu đi phân phát thiện tâm?

Cô cũng lười đi tự hỏi vì cái gì, hắn chủ động nói chuyện cũng chẳng có hại gì, thế nên cô gật đầu tỏ vẻ đồng ý: “Hắn rất đẹp trai, nhưng cậu cũng không tồi.”

Chu Gia Dịch bị cô khen thì có phần ngơ ngác, hai má tức khắc nổi lên một tia đỏ ửng, khiêm tốn dáp: “Thẩm lão sư quá khen.”

Thẹn thùng như vậy? Không thể nào. Đánh giá hắn một lát, cô cong môi, đưa tay ra, mỉm cười nói: “Xin chào, tôi là  Thẩm Chiêu Mân. Khi nãy tự giới thiệu hơi công thức, giờ làm quen lại nhé, kế tiếp mong chiếu cố nhiều hơn.”

Đối mặt với thiện ý của cô, Chu Gia Dịch lại sửng sốt, thật lâu mới cười ôn hòa, vươn tay: “Gọi tôi Gia Dịch là được.”

Hai tay chỉ chạm nhau thoáng chốc, hắn thực mau rút ra, như chạm phải đồ vật dơ bẩn.

Chu Ý hiểu rõ thu tay lại, nụ cười trên mặt càng thêm thâm thúy: “Được nha, về sau liền gọi cậu là Gia Dịch nhé, Anh cũng có thể gọi tôi là chị Chiêu Mân.”

“Được thôi.”

Hai người còn chưa thân, trước mắt không có gì để nói, tùy tiện khách sáo vài câu, Chu Gia Dịch thì im lặng, chờ chờ rút thăm bắt đầu.

Sau khi chư vị khách quý trình diện đông đủ, chủ trì kiêm PD bước ra bảo mọi người bốc thăm và phổ biến qua quy tắc.

Tám vị khách mời chia cặp ngẫu nhiên theo thăm cùng nhau đi đến địa điểm công tác; vốn tài chính khởi đầu của mỗi người là 50 tệ, tiền lương theo ngày, đi muộn về sớm không được xu nào; sau giờ tan tầm trở lại biệt thự thì tự phân chia việc nhà, tự mua đồ ăn, tự nấu nướng, tóm lại ban ngày làm công, buổi tối đoàn kết hợp tác.

Về phần Từ Nghiên Chu cùng Giang Du sẽ đảm nhiệm thân phận quan sát viên trong tập đầu tiên, quan sát viên sẽ  chấm điểm cho mỗi người, ai đạt được điểm cao nhất sẽ nhận được phần thưởng thêm 500 tệ.

Sự tồn tại của bọn họ có thể nói là rất không cần thiết, chỉ là đạo diễn muốn tạo độ hot nên mới sắp xếp như vậy.

Chờ quy tắc phổ biến xong, mọi người mới bắt đầu xem nội dung trên trên giấy rút thăm, mỗi người đều hứng thú bừng bừng mở ra, cuối cùng cụt hứng gấp lại.

“A? Để tôi cùng Hạ Tư đi tiệm cơm làm công á, quá khó!” Dina ấm ức sụt sùi, cô ấy căn bản không biết nấu ăn mà.

Nguyễn Khê Hòa thì thở phào một hơi: “Tôi còn tốt, tôi với Trác Hưởng đi rạp chiếu phim.”

Tằng Tân nhún nhún vai, như anh em tốt mà bá vai Chu Gia Dịch: “Chúng ta mới gọi là thảm đây, hai thằng đàn ông phải đi làm công ở nhà trẻ.”

“Chiêu Mân, cô thì sao?” Nguyễn Khê Hòa đột nhiên hỏi, trải qua sự kiện ở phòng trang điểm, cô ấy không chỉ không có chán ghét Chu Ý, ngược lại ý cười trên mặt càng thêm thân thiết.

Bị điểm danh, Chu Ý mặt vô cảm vò tờ giấy thành một cục nhét vào túi, chẹp, vận khí không tốt, còn tưởng rằng có thể cùng Chu Gia Dịch một tổ.

Cô tràn đầy khó chịu mà chỉ vào chàng trai lai có vẻ ngoài như con teddy bông xù: “Tôi với cậu ta đi quán bar.”

Stan là con lai có xuất thật là người mẫu, mới bước chân vào giới chưa lâu, rõ ràng tiếng phổ thông còn chẳng sõi, lại bằng vào một gương mặt điển trai mang nét lai thâm thúy mà vượt lên trong một show tuyển chọn.

Tóc cậu là xoăn tự nhiên, cắt ngắn, còn có đôi mắt xanh biếc thoạt nhìn càng giống cún con.

Ít nhất Chu Ý cảm thấy cậu ta vô cùng giống.

Dù sao cũng là người mới, không dám nói chuyện trước mặt các tiền bối, cũng chẳng biết ai với ai, thấy mình chung tổ với Chu Ý, Stan lập tức hí hửng chạy đến.

“Chị ới, em và chị cùng đi nhảy Disco sao?” cậu nói tiếng phổ thông không trôi chảy, bên trong còn pha cả âm điệu tiếng mẹ đẻ tiếng Ý vào.

“……”

Chu Ý thật sự muốn tát cho cậu ta một cái, nhảy disco cái đầu cậu, mới tí tuổi mà chỉ biết Disco? Hai người bọn họ là đi làm công đó, đồ chó ngốc!

Cô trợn mắt, có lệ nói: “Ừ ừ ừ.”

Dù sao trên tờ phân công đã ghi rõ, cô là pha chế rượu, cậu ta là ca sĩ biễu diễn, xem như tổ tạo không khí, cũng coi như đi nhảy Disco.

Sau khi mọi người xác định xong đội hình, lập tức mang theo pd quay phim chạy tới địa điểm công tác, chỉ là chờ đến thời điểm xuất phát, bọn họ mới phát hiện 50 đồng ít ỏi trong tay căn bản không đủ trả tiền xe.

Chuyện này liền làm khó cả nhóm, may mắn tổ chương trình trang bị sẵn phương tiện đi lại, sau một phen tự xây dựng tâm lý, nên đạp xe thì đạp đạp xe, nên chạy xe ba bánh thì chạy xe ba bánh, đủ phong cách lan lùng cùng nhau lên đường.

Chu Ý và Stan bị sắp xếp chọn cuối cùng, hiện tại đứng đối diện chiếc xe trượt duy nhất còn lại trong nhà xe phát ngốc, còn hẳn cha nó chính là loại xe trượt dành cho con nít.

Cô tức đến bật cười, quay đầu nhìn về phía đi theo pd: “Hửm?”

Pd khiêng máy quay phim, trên mặt treo nụ cười chột dạ: “Cái này… ờm, cũng không phải không thể mà.”

Chỉ chút này thôi cô hiểu rồi.

Hoặc là Hạ Tư không chỉ giở trò ở phòng trang điểm, sau lưng còn ngầm hối lộ tổ chương trình, cô ta muốn cô xấu mặt thành trò cười ở tống nghệ.

Hoặc chính là đạo diễn thao tác, cầm tiền của cô, còn muốn lấy cô làm tâm nhiệt xào đề tài.

Chậc, vô luận là khả năng nào, cô cũng không thể nào nhịn tiếp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play