Chương 1275: Thiếu nữ coi tiền như rác 

 

Đường Quả đặt tay vào lòng bàn tay hắn, hai người cứ như vậy ở quán trà sữa, nhảy một điệu khiêu vũ.

Những khách hàng vây xem bên ngoài, cùng với nhân viên cửa hàng trà sữa, trong nụ cười đều mang theo lời chúc phúc.

Lúc rời khỏi quán trà sữa, Nguyên Sóc nắm chặt tay nhỏ của Đường Quả trong lòng bàn tay, như sợ cô trốn mất.

Mãi đến khi đưa cô lên xe, anh mới thở phào nhẹ nhõm.

Người phụ nữ này, là của anh.

Nguyên Sóc nghĩ trong lòng, khóe miệng hơi nhếch lên, trong mắt tràn đầy ý cười.

“Anh Sóc, vừa nãy anh hồi hộp lắm sao?”

“Ừ, hồi hộp, cảm thấy có chút không chân thực, đi ở bên ngoài cứ sợ em bị người khác cướp mất.”

“Em không muốn đi thì ai dám cướp em chứ.”

Nguyên Sóc vươn tay ôm chặt lấy cô, Đường Quả có thể nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ của anh.

Một phút sau, anh mới buông lỏng ra.

Nói: “Ngày mai anh về sẽ mua bảo hiểm đầy đủ cho em.”

Đường Quả: “…”

Hệ thống: Tiểu tử, cậu nói như vậy, không sợ quay về kiếp cẩu độc thân sao?

“Anh Sóc, anh thật là có lòng.”

“ Dưới danh nghĩa của anh có một công ty bảo hiểm, còn có một công ty thời trang, cùng với một công ty đồ điện, ở các thành phố lớn, đều có mười mấy cửa hàng, còn nhiều đầu tư khác, có bao nhiêu, anh chưa thống kê,” Nguyên Sóc thuộc lòng gia sản của mình, kể hết ra, “Đến nỗi ba mẹ anh, anh cũng không rõ, hơn nữa tài sản của họ anh cũng không ham, anh tự mình kiếm được, không cảm thấy sẽ kém hơn ba, họ muốn xử lý thế nào thì tùy, còn anh thì sau này đều là của em…”

Nguyên Sóc cảm thấy, anh cần phải nỗ lực.

Tuyệt đối không thể thua kém ba về khoản sủng vợ, cho rằng anh không có ư? Trước đây anh chỉ là chưa có thôi.

Hệ thống: Tốt, tuy rằng cách tư duy có hơi kỳ lạ, nhưng khoản này, thật sự là ký chủ thích.

Nguyên Sóc đưa Đường Quả đến cửa chung cư, ánh mắt lưu luyến, giống như một chú cún bị bỏ rơi, đáng thương vô cùng nhìn Đường Quả.

Đường Quả cho anh một cái ôm, lấy ra chiếc hộp đã chuẩn bị trước, “Đây là quà gặp mặt em tặng bác gái, cảm ơn bác viên kim cương hồng, em rất thích.”

“Anh Sóc, mai gặp.”

“Tiểu Quả, mai gặp.”

Nguyên Sóc vẫn không đi, mãi cho đến khi bóng dáng Đường Quả biến mất, mới lái xe rời đi.

Chỉ mới tách ra một phút, anh đã cảm thấy như rất lâu rồi.

Mẹ Nguyên nghe được Đường Quả tặng quà cho bà, liền giật lấy chiếc hộp nhỏ từ tay Nguyên Sóc, mở ra xem bà kinh ngạc.

“Oa, hồng ngọc to bằng trứng chim bồ câu, to quá!”

“Vậy mà là hồng ngọc, lớn như vậy.”

Nguyên Sóc cũng ngây người, nhìn màu sắc thôi cũng biết viên hồng ngọc này vô giá. Hơn nữa, dưới ánh đèn, không nhìn thấy bất kỳ tì vết nào.

Mẹ Nguyên ngắm viên hồng ngọc, lập tức không vui.

“Thằng nhóc con, mẹ quá keo kiệt rồi, vậy mà chỉ tặng một viên kim cương hồng, bao giờ con đưa cô bé đó về nhà, mẹ muốn dẫn cô bé đến phòng chọn trang sức đẹp của mẹ.”

“Đúng rồi, con không phải nói cô bé xuất thân từ gia đình bình thường sao?”

Nguyên Sóc cũng hơi sững sờ một chút, rồi lại nghĩ đến cô gái mà anh thích vốn không tầm thường.

“Tiểu Quả xuất thân từ gia đình bình thường, nhưng con người cô ấy không bình thường.”

Mẹ Nguyên không phải là người hay so đo, bà nghĩ thầm, có thể được con trai bà để mắt tới, chắc chắn không phải một cô gái bình thường.

“Vậy cô bé này lợi hại thật.”

“Cô ấy chơi cổ phiếu đặc biệt giỏi.” Hai người quen nhau lâu như vậy, nói chuyện đến những chuyện này, Nguyên Sóc theo bản năng liền nói với mẹ, “Ánh mắt đặc biệt tốt, con cảm thấy, chỉ cần cô ấy muốn, cô ấy làm gì cũng có thể thành công.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play