Chương 1274: Thiếu nữ coi tiền như rác
Đường Quả mở hộp ra, không ngờ bên trong lại là một viên kim cương hồng to bằng đầu ngón tay cái, chiếc hộp đã đẹp, viên kim cương hồng bên trong càng lộng lẫy.
“Em thích không?”
“Thích ạ.” Đường Quả trả lời, “Bác gái quá khách sáo rồi.”
“Em thích là tốt rồi, viên kim cương hồng này là lần này ba anh nhờ bạn mang về, là viên mẹ anh thích nhất, bà nghe anh nhắc đến em, rất quý em nên chọn viên lớn nhất này cho em.”
“Thích thì cứ nhận đi, mẹ anh có rất nhiều, nếu không có, ba anh sẽ đi khắp thế giới tìm cho bà.”
Hệ thống: Này… Đây là con ruột sao?
“Vậy em không khách sáo nữa.”
Đường Quả cũng cầm lấy túi, lục lọi bên trong, thực ra là bảo hệ thống chọn giúp cô một viên đá quý đẹp trong không gian.
Chẳng mấy chốc, trong túi cô đã có thêm một viên hồng ngọc to bằng trứng chim bồ câu, cũng được đựng trong một chiếc hộp nhỏ.
Cô ngẩng đầu lên, chuẩn bị đưa hộp cho Nguyên Sóc thì bị tất cả mọi thứ xung quanh làm cho kinh ngạc.
“Thống Tử, chuyện gì thế này?”
Vì sao, khách trong quán trà sữa này đều đi hết rồi, quán trà sữa, trong nháy mắt biến thành cửa hàng hoa. Xung quanh toàn là hoa, nhiều nhất là hoa hồng đỏ.
Ngoại trừ chỗ họ ngồi, còn có một lối đi nhỏ thông ra bên ngoài, đều bị hoa tươi bao phủ.
Ngay cả trên mặt đất, cũng rải đầy hoa hồng đỏ.
Vừa rồi cô cúi đầu, nghiêm túc chọn lựa đá quý, quả thật cảm thấy xung quanh có người đi tới đi lui, nhưng không biết, họ lại đang bày biện những thứ này.
【Còn có thể là cái gì nữa? Ký chủ, người bạn trai đáng yêu của cô đã thổ lộ rồi, chắc chắn không phải thổ lộ đơn giản, cậu ta thấy cô cũng có ý với cậu ta, đương nhiên là thừa thắng xông lên, bày biện chút lãng mạn, cho cô một kỷ niệm đẹp rồi.】
Đường Quả đương nhiên biết, hỏi như vậy, chẳng qua là theo bản năng hỏi thôi.
Ánh mắt cô dừng trên khuôn mặt có chút kích động và khẩn trương của Nguyên Sóc, “Anh Sóc, đây là chuẩn bị cho em sao?”
“Đúng vậy, em thích không?”
Anh đã sớm muốn làm như vậy, nhưng vẫn luôn không thăm dò rõ ý cô. Nếu cô vẫn chưa có ý với anh, mà anh lại trước mặt mọi người làm rầm rộ như vậy, có lẽ cô sẽ không thích.
Bây giờ đã rõ, cô thật ra cũng có cảm tình với anh, đương nhiên không thể bỏ lỡ cơ hội như vậy.
Cơ hội như vậy có được không dễ, anh không hề muốn buông tay.
Mấy tháng trước, anh đã đặc biệt muốn cưới cô về, đặc biệt là khi thấy gia đình mà cô sinh ra càng khiến anh muốn mang cô đi, cho cô cả đời hạnh phúc.
Trong lòng anh, bất luận ai cũng không sánh bằng cô, anh tuyệt đối sẽ không giống cha mẹ cô, bênh vực người ngoài. Trong thế giới của anh, chỉ có cô mới là quan trọng nhất.
“Đương nhiên thích ạ.”
Trong tay Nguyên Sóc còn có một bông hồng, nghe cô nói thích, anh đứng lên đi đến trước mặt cô, hơi khom lưng đưa bông hồng đến trước mặt cô, “Đây là bông đẹp nhất, tặng cho em, Tiểu Quả.”
Đường Quả cầm lấy bông hồng, Nguyên Sóc nói tiếp, “Vậy từ hôm nay trở đi, em chính là bạn gái của anh, đúng không?”
“Anh Sóc, anh cũng thật biết thừa cơ hội.” Đường Quả mỉm cười, giơ giơ bông hồng trong tay, cùng viên kim cương hồng nhạt kia, nói, “Quà đều nhận rồi, anh nói xem?”
Nguyên Sóc vừa nghe, nụ cười nở rộ trên mặt, giơ tay ra, “Vậy anh có thể mời em nhảy một điệu không?”
Lúc anh vừa dứt lời, đã có nhân viên công tác tiến vào bày biện hoa xung quanh ra phía ngoài quán trà sữa.
Trong quán cũng vang lên điệu nhạc du dương, ở bên ngoài quán trà sữa, những người vỗ tay, cư nhiên chính là những khách hàng không thấy lúc nãy.