Chương 1269: Thiếu nữ coi tiền như rác 

 

Đường Lập Đức đã bất chấp tất cả, "Anh cả, em gặp chuyện rồi, nếu không trả được một trăm vạn kia, cái nhà này sợ là tan nát."

Đường Lập Bình kinh ngạc hỏi, "Sao lại thế này, Lập Đức, em nói rõ xem, cái gì mà tan không tan, chẳng lẽ là Tiểu Quả gặp rắc rối?"

"Không phải..."

Đường Lập Đức cho rằng, tình nghĩa anh em giữa ông và Đường Lập Bình là tốt nhất.

Cho nên, đem chuyện mình dùng nhà đi vay nặng lãi nói rõ ràng với đối phương.

Vốn tưởng rằng, nói xong, Đường Lập Bình nhất định sẽ đồng cảm với ông, dù thế nào cũng sẽ nghĩ cách giúp ông trả một trăm vạn này.

Trong mắt ông hai người họ là anh em ruột thịt, sống nương tựa lẫn nhau. Nếu Đường Lập Bình gặp chuyện như vậy, ông gần như sẽ không do dự, dù phải liều mạng cũng sẽ giúp đỡ đối phương.

Bây giờ ông gặp nạn, là anh trai ruột của ông thì Đường Lập Bình nhất định sẽ giống như ông giúp ông vượt qua cửa ải khó khăn.

Ông không ngờ rằng, Đường Lập Bình nghe xong những điều này, chỉ kinh ngạc hỏi một câu, "Lập Đức, sao em lại không nghĩ thông mà đi vay nặng lãi vậy?"

"Anh cả, chẳng phải trước đây anh cần tiền gấp, em mới không thể không đi vay cái này, ai ngờ lại đáng sợ đến vậy."

"Lập Đức, nếu em nói sớm muốn đi vay nặng lãi giúp anh, anh chắc chắn sẽ không vay tiền của em nữa. Lập Đức, cái thứ vay nặng lãi này, không được đụng vào đâu, bây giờ phải làm sao đây."

"Đúng vậy, vậy phải làm sao bây giờ hả anh, nhà em bây giờ một xu cũng không có, của cải đều bị đào rỗng hết rồi, chỉ còn lại mỗi căn nhà đó. Căn nhà đó luôn là vật quý giá nhất của Tĩnh Hoa, nếu thật sự phải bán nhà trả nợ, Tĩnh Hoa sẽ phát điên mất."

Đường Lập Đức có chút hối hận, thật sự không nên đi vay nặng lãi, "Anh cả, anh giúp em nghĩ cách được không? Bây giờ em thật sự rất cần một trăm vạn, chẳng phải nhà anh có hai căn hộ, có thể bán một căn không?"

Đường Lập Bình nói, "Lập Đức, không phải anh không giúp em, mà là nhà anh trước đây xảy ra nhiều chuyện như vậy, đều là tìm em giúp đỡ, nếu anh có khả năng, sao còn tìm em vay tiền nữa?"

"Nhà thì có hai căn, một căn đứng tên Chí Minh, căn nhà đó nói gì cũng không thể bán được. Chí Minh đã thành ra như vậy, nếu không có nhà, em bảo nửa đời sau nó sống thế nào? Lập Đức, em cũng không muốn Chí Minh về già không có nhà cửa thê thảm đúng không?"

"Căn hộ của anh và chị dâu em, không phải là không thể giúp, mà là căn bản không thể bán."

"Vì sao?"

Đường Lập Đức nghe mà lòng lạnh lẽo, vì sao?

Chẳng lẽ không giống như ông nghĩ, chẳng lẽ nhà anh cả thật sự khó khăn đến vậy sao?

Đường Lập Bình nói, "Trước đây xảy ra nhiều chuyện như vậy, em cho rằng bọn anh không nghĩ cách sao? Căn hộ của anh và chị dâu em vẫn còn nợ ngân hàng, đã thế chấp rồi, trừ khi trả hết nợ. Đây là thế chấp chính quy ở ngân hàng, không tính toán rõ ràng thì không được."

"Lập Đức, hay là em gọi điện thoại hỏi thử lão tam xem, thật sự không được thì bảo Tĩnh Hoa nhà em gọi điện thoại hỏi bên nhà mẹ đẻ xem sao. Anh nghe nói, bên nhà mẹ đẻ Tĩnh Hoa sắp giải tỏa, biết đâu có thể được một khoản tiền đền bù."

"Anh phải đi đưa cơm cho Chí Minh đây, em cứ tìm lão tam hỏi trước đi."

Đường Lập Đức nhìn điện thoại thất thần, rồi gọi điện thoại cho người con thứ ba, Đường Lập Hành.

"Anh hai à, con bé Mộng Mộng nhà em vẫn còn đang đi học, không phải em không giúp anh, mỗi nhà mỗi cảnh mà anh."

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play