Những ngày tiếp theo, Thời Uyên thường xuyên đến hoang nguyên.
Đôi khi cậu sẽ ngủ qua đêm ở hoang nguyên – tất nhiên, việc không về nhà vào ban đêm không phải là điều một Vực sâu tốt nên làm, cậu sẽ báo trước với Lục Thính Hàn.
Lục Thính Hàn hỏi cậu đang ở đâu, Thời Uyên luôn trả lời: “Em ở ngoài thành phố! Chỗ có cục đá đen đen to đùng đó.”
Hoặc: “Ở một bãi cỏ, có rất nhiều cỏ dài. Oa trái cây này nhìn đẹp ghê!”
Hoặc: “Em đi về phía Nam, rồi đuổi theo một đàn chim chạy, không biết đang ở đâu nữa.”
Mong Thời Uyên nói rõ phương hướng là điều không thể nào. Lục Thính Hàn từ bỏ ý định này, và bảo Thời Uyên bật hệ thống định vị bất cứ lúc nào.
May mắn thay, thành phố chính đủ rộng lớn, đủ để một Vực sâu mù đường có thể tự mò mẫm về nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT