Bây giờ đã là cuối thu, dù đóng chặt cửa sổ cũng vẫn cảm nhận được cái lạnh của đêm đen. Trong phòng chỉ có đèn bàn sáng, hai người đứng hai nơi một sáng một tối.
Lục Thính Hàn giải thích lý do.
Anh nói: “Thời Uyên, chúng ta đều hiểu khi em ở dạng người thì rất yếu ớt. Em còn nhớ vết thương khi em thái rau không?”
Trước đây Thời Uyên học nấu ăn, có lần thái cà chua không cẩn thận bị đứt tay.
Một vết cắt rất nhỏ, chảy một ít máu. Thời Uyên nhìn chằm chằm một lúc, giơ tay chạy đi tìm Lục Thính Hàn: “Anh xem này!”
Trước đây khi đi dạo ở hoang nguyên cậu cũng từng bị thương, ví dụ như suối quá trơn thì ngã trầy xước – đối với người khác đó sẽ là vết thương nhiễm trùng đủ gây chết người, còn Thời Uyên thì vô tư, mặc kệ để tự nó lành.
Sau này cậu gặp Tạ Thiên Minh, biết đến băng gạc, cồn và thuốc ức chế, mới học được cách xử lý vết thương đơn giản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play