Nghe những lời bên kia, trái tim dì Lương như rơi thẳng xuống đáy vực sâu, tay chân lạnh ngắt, tê liệt, không còn là của mình nữa.
“Sao đột nhiên lại không ổn? Sáng nay em đi còn thấy bà khỏe mạnh mà.” Bà hoảng loạn vơ tay trong không khí, như muốn nắm lấy điều gì, nhưng hoàn toàn vô ích.
“Bà bị trượt chân trong nhà vệ sinh, anh bế ra sofa thì bà không còn phản ứng nữa.”
“Anh gọi 120 chưa?” Dì Lương cố lấy lại bình tĩnh.
“Gọi rồi, gọi rồi, họ bảo sẽ đến, nhưng mà gặp bão thì chắc chậm đấy. Em về nhanh lên, Lương Xảo, lỡ em không kịp nhìn mẹ lần cuối thì sao?”
Đầu óc dì Lương trống rỗng, miệng không ngừng gọi “mẹ”, quên mất rằng mẹ bà là người khiếm thính, vốn dĩ không thể nghe được tiếng gọi của bà.
Dì Lương vội ngắt cuộc gọi, liền gọi cho Chung Cẩn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play