Sau cơn mưa lớn kéo dài, bầu trời dần quang đãng, ánh nắng ấm áp như xóa sạch mọi dấu vết của những ngày giông bão trước đó.
Kỳ Chu Miện vẫn làm công việc bán thời gian như thường lệ, nhưng lạ ở chỗ, quản lý liên tục viện đủ lý do để tăng lương cho hắn, đồng thời lại không để hắn làm quá nhiều việc.
Thái độ ấy giống như đang cung phụng hắn như một cậu thiếu gia quý tộc.
Tuy nhiên, khi nghe về chuyện này, những người khác chỉ khẽ cười khẩy, khinh thường: “Thiếu gia gì chứ? Cùng lắm là một con ‘vịt vàng’ mà thôi.”
Dù vậy, những người đàn ông lớn tuổi vẫn hết lòng chiều chuộng hắn, coi hắn như một thứ gì đó vừa quý giá vừa đáng để nuông chiều.
Phòng 701.
“Ta không có con cái, nên khi nhìn thấy ngươi, ta lại cảm thấy vô cùng thân thiết. Ta lúc nào cũng muốn tìm ngươi trò chuyện, tâm sự cho khuây khỏa tuổi già.” – Lương Công cười hiền hòa, giọng nói trầm ổn mà gần gũi. – “Ngươi sẽ không thấy ta phiền chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT