“Yêu…?” – món đồ chơi nhỏ ngốc nghếch bên cạnh như bị ai chạm vào bộ phận nhạy cảm, bật ra âm thanh mềm mại, khó hiểu, vang ngay bên tai Mạnh Lan Trạo.
Hắn thu lại ánh nhìn lạnh lẽo, nghiêng đầu, liếc qua Tô Đề đang dựa vào vai mình, gương mặt trắng như tuyết, phúng phính một chút thịt non mềm.
“Cậu cũng biết yêu à?” – Ánh mắt Mạnh Lan Trạo quét xuống đôi tay của Tô Đề vẫn đang nắm chặt tóc mình, đột nhiên bật cười – “Giống như là thật sự biết đấy. Có khi cậu biết còn nhiều hơn cả tôi.”
Tô Đề có rất nhiều thói quen, cách nói chuyện mang theo sự ái muội tinh tế, rõ ràng đã bị ảnh hưởng bởi một “nam sinh” nào đó.
“Không uống nước lạnh là có phải có người dạy cậu như thế không?” – Mạnh Lan Trạo cố ý nghiêng người tới gần, để mấy sợi tóc trước trán khẽ lướt qua mặt Tô Đề.
Tô Đề bị ngứa, hơi nhắm mắt lại, nhưng vẫn ngốc nghếch không né tránh, có chút nũng nịu nhăn nhó mũi, khẽ gật đầu.
“Sợi dây chuyền bùa bình an kia… cũng là người đó tặng à?” – ánh mắt Mạnh Lan Trạo dừng lại trên chiếc cổ trắng ngần của Tô Đề, nơi sợi dây chuyền nhỏ với mặt dây cầu kỳ ánh lên một tia hồng nhạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT