Đến nhà hàng, trong đó đã có một người phụ nữ đang chờ sẵn.
Tô Đề thấy người đó rất quen, là người mà hắn từng được yêu cầu theo dõi để chụp ảnh.
Mạnh Lan Trạo giới thiệu:
“Liêu Nhất Cẩn, họa sĩ.”
“Cô cũng là mẹ của bạn học cùng lớp bé mái chèo của tôi đấy.” – Liêu Nhất Cẩn cười nói – “Gọi tôi là dì Liêu là được rồi.”
“Dì Liêu ạ.” – Tô Đề lễ phép chào, rồi ngồi xuống bên cạnh Mạnh Lan Trạo.
Hầu như vừa ngồi xuống, phục vụ đã mang món ăn lên ngay. Hiển nhiên là người phụ nữ đó đã gọi món từ trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play