Cửu Ninh đi theo quân sĩ phía sau, xuyên qua chính đường mà đi vào hậu viện.

Hậu viện là nơi Chu đô đốc nghỉ ngơi, đi vào là một sân lớn, phòng ốc rộng rãi, không gian cực đại. Bên trái dãy nhà dọc hành lang là phòng cho khách và phòng nghỉ của thân binh trực, bên phải lần lượt là võ sảnh, sân đá cầu, nhà kho.

……

Con người Chu đô đốc này, kỳ thực cũng không phải đường đệ ruột của Chu thứ sử.

Ông nguyên bản là một cô nhi không phụ không mẫu thuộc dòng bên của Chu gia, do không có trưởng bối trông nom dạy dỗ, chỉ có thể trà trộn cùng đám du thủ du thực ngoài phố phường, học được một thân bản lĩnh trộm gà bắt chó, mỗi ngày chơi bời lêu lổng, lêu lổng cà lơ, thường xuyên lân la ở chốn câu lan. Năm ông hai mươi tuổi, được phụ thân của Chu thứ sử chọn làm nhi tử thừa tự, trở thành lang quân đích tử của Chu gia. Năm thứ hai, Chu đô đốc lưng đeo một túi bánh hấp lên phía bắc nhập ngũ, trở thành một người lính canh trước nha trướng của quân Hà Đông. Kể từ đó trong vòng năm năm, Chu đô đốc theo Hà Đông Tiết độ sứ Lý Nguyên Tông nam chinh bắc chiến. Lý Nguyên Tông phi thường tán thưởng ông, lệnh cho phụ tá trong quân dạy ông binh pháp, ra vào doanh trướng đều mang ông theo bên người, nghiễm nhiên xem ông như tâm phúc đắc lực.

Người đời đều cho rằng Chu đô đốc sẽ trở thành rể hiền của Lý Nguyên Tông, thế nhưng vào năm Chu đô đốc hai mươi sáu tuổi, vì một lần khinh địch chiến bại mà tổn thất không ít quân nhu, đã làm tức giận Lý Nguyên Tông, người vừa mới mất nhi tử và còn chưa hồi phục lại sau nỗi đau mất con. Con cháu Lý gia vốn đã sớm xem ông không vừa mắt nhân cơ hội gièm pha, vu hãm Chu đô đốc đùa giỡn cơ thiếp của Lý Nguyên Tông. Lý Nguyên Tông trong cơn tức giận đã đuổi Chu đô đốc ra khỏi quân Hà Đông.

Chu đô đốc cũng không phải hạng người hiền lành, ông biết mình thân là người Hán, trước sau sẽ không nhận được sự tín nhiệm của các tướng lãnh quân Hà Đông, nên đã sớm âm thầm lôi kéo các quan tướng cấp thấp xuất thân người Hán trong quân.

Sau khi trở mặt với Lý Nguyên Tông, ông không trì hoãn một khắc nào, ngay đêm đó liền dẫn theo người ngựa của mình bí mật rời khỏi Hà Đông. Đợi đến khi Lý Nguyên Tông phản ứng lại, phái cháu trai đến lấy thủ cấp của Chu đô đốc thì Chu đô đốc đã dẫn dắt thuộc hạ vượt qua Hoàng Hà, trở về quê nhà Giang Châu.

Biết được Chu đô đốc đào tẩu, Lý Nguyên Tông kinh hãi thất sắc, một mặt phái ra đội thân quân tinh nhuệ nhất truy đuổi chặn đường, một mặt truyền lệnh tam quân: Tuyệt đối không thể để Chu đô đốc rời khỏi Hà Đông!

Phía sau hơn mười lộ truy binh ngày đêm đuổi theo, nhưng Chu đô đốc lại không hề hoảng loạn, một đường qua ải chém tướng, liên tiếp giết chết mười một danh đại tướng của quân Hà Đông, thuận lợi trở về quê nhà.

Mãnh hổ xổ lồng, không còn gì cản trở, vị hãn tướng tài năng nhưng thành đạt muộn, vốn không có danh tiếng gì ở quân Hà Đông, sau trận chiến này đã thanh danh vang dội.

Sau khi phản bội quân Hà Đông, Chu đô đốc một mặt lấy Giang Châu làm căn cứ địa để chiêu binh mãi mã, dùng thời gian ba năm, lần lượt thôn tính 39 tòa châu huyện, chân chính đứng vững gót chân.

Việc đã đến nước này, Lý Nguyên Tông chỉ có thể thở dài một tiếng, nói với tả hữu: “Chu Lân dũng mãnh quán tam quân, khi còn dưới trướng ta là một mãnh tướng một phương, hiện giờ hắn tự lập núi riêng, về sau nhất định là mối họa lớn trong lòng của quân Hà Đông ta!”

Lý Nguyên Tông đã xem nhẹ Chu đô đốc.

Chu đô đốc là một võ nhân, nhìn như thô lỗ nóng nảy không lòng dạ, kỳ thực rất có tâm cơ, Lý Nguyên Tông dù sao cũng có ơn tri ngộ với ông, về mặt đạo nghĩa mà nói, ông phản bội chủ cũ sẽ bị người đời khinh thường, hơn nữa quân Hà Đông binh hùng tướng mạnh, Chu gia trước mắt còn không phải là đối thủ của bọn họ, cho nên Chu đô đốc những năm gần đây vẫn luôn tránh giao chiến với quân Hà Đông.

Lý Nguyên Tông từng mấy lần phái người đến nhục mạ Chu đô đốc, ép ông xuất kích, định nhân lúc ông cánh chim chưa cứng cáp mà diệt trừ ông.

Chu đô đốc lại khóc lóc chắp tay về phương bắc, nói: “Tư Không đối với ta ân nặng như núi, thực sự không nỡ cùng Tư Không đao binh tương kiến.”

Còn về tại sao luôn có tướng lĩnh quân Hà Đông lén dẫn người ngựa chạy sang đầu quân cho Chu gia quân, tại sao lương thảo do quân Hà Đông áp giải luôn bị cướp một cách khó hiểu ở phụ cận Giang Châu —— Chu đô đốc tỏ vẻ, không liên quan đến chuyện của ông, ông cái gì cũng không biết.

Chân mọc trên người người khác, ông quản không được a!


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play