Cậu béo không phục nhìn ông già Trương một cái, cậu ta cũng không phải người keo kiệt, đi thì đi!
Phần lớn xe bò chất đầy hành lý, Tô Tiểu Tô và Lâm Vũ vừa vặn tìm được hai chỗ ngồi, chỗ còn lại bị một nữ thanh niên trí thức giành mất, nữ thanh niên trí thức đó là người một trong ba người đến sau cùng.
Đột nhiên một giọng nói yếu ớt vang lên: “Tôi vẫn hơi chóng mặt, cũng tại sức khỏe tôi không tốt. Thời gian dài như vậy vẫn chưa hồi phục, sợ rằng trên đường sẽ làm phiền mọi người.”
Tô Tiểu Tô nhìn người giả vờ làm dáng trước mặt rõ ràng là nữ chính, sau đó cúi đầu nhìn đôi chân nhỏ đang lắc lư của mình rồi quay đầu giả vờ không nghe thấy.
Lâm Vũ chớp đôi mắt to nhìn người này rồi nhìn người kia không hiểu ý là gì, nữ thanh niên trí thức kia cũng không nhúc nhích.
Ý Tầm Tuyết đôi mắt đẹp lóe lên nhíu mày, nhẹ dùng ngón tay ấn ấn thái dương vẻ mặt rất không thoải mái tiến lên hai bước đến trước mặt Tô Tiểu Tô.
“Tiểu Tô, bây giờ tôi thực sự không khỏe. Bạn có thể để tôi ngồi xe bò trước không? Bạn yên tâm khi tôi hơi khỏe hơn sẽ nhường lại cho bạn ngay được không?”
Những người khác nghe lời này đều nhìn về phía Tô Tiểu Tô.
Tô Tiểu Tô nghĩ mình đắc tội ai vậy, thực sự vô ngôn đến cực điểm. Đâu phải chỉ có mình cô ngồi trên xe bò, cô ta mù không thấy à? (Truyện đăng trên app TYT)
Chẳng lẽ đây là số phận của bia đỡ đạn luôn phải cống hiến cho nữ chính, đốt cháy bản thân để góp phần vào thành tựu của nữ chính vĩ đại.
Nhìn xem lời này nói có trình độ thế nào, khi khỏe sẽ nhường, không khỏe thì không nhường à? Vậy cô ta cứ không khỏe mãi, mình sẽ không bao giờ được ngồi xe bò à?
Cái gì gọi là nhường lại, chỗ ngồi này vốn là của cô, cô ngồi là được cô ta nhường chắc, thật là nhân từ độ lượng!
Tô Tiểu Tô đưa tay che ngực, đôi mắt đào hoa quyến rũ như tơ lập tức phủ một lớp sương mù trong trẻo và linh động giống hệt như chú nai con hoảng sợ.
Đôi môi nhỏ nhắn cắn nhẹ uỷ khuất lại vô tội khiến người nhìn không khỏi có chút đau lòng dường như chỉ cần cô không vui đó là tội lỗi của mình.
“Đồng chí Ý, thực sự xin lỗi tôi cũng rất không khỏe. Bây giờ vừa hồi hộp vừa tức ngực gần như không thở được, bạn thấy tôi gầy thế này, một mình lại xách nhiều hành lý như vậy đến giờ tôi cũng chưa hồi phục, thực sự là bất lực. Bạn lớn hơn tôi, lại ăn uống khỏe mạnh hơn tôi chắc thể trạng cũng không tệ, chắc sẽ không sao nhanh thôi, tôi tin tưởng bạn.” Giọng nhỏ nhẹ hơi gấp gáp vang lên khiến người ta cảm thấy đúng là một đứa trẻ.
Mọi người theo phản xạ nhìn thân hình Tô Tiểu Tô rồi nhìn thân hình Ý Tầm Tuyết, quả thật Tô Tiểu Tô yếu ớt hơn.
Một người lớn tính toán với một đứa trẻ nửa lớn thực sự có chút không phải, trong khoảnh khắc cán cân của mọi người đều nghiêng về phía Tô Tiểu Tô.
Lâm Vũ thẳng thắn trực tiếp mở miệng đáp trả Ý Tầm Tuyết: “Thân thể cô nhìn quả thật khỏe hơn Tiểu Tô nhiều và thời tiết hôm nay cũng không quá nóng. Mọi người đều không sao, sao lại chỉ có mình cô bị nắng làm chóng mặt.”
Đúng là chị em tốt mở miệng là trúng trọng điểm, trong lòng cho Lâm Vũ một like. Tô Tiểu Tô cũng giả vờ nhìn bầu trời, thời tiết này thực sự không quá nóng.
Mọi người rõ ràng cũng nhận ra vấn đề này, có thể do kiêng nể hào quang nữ chính mạnh mẽ nên cũng không ai nghĩ nhiều.
Chưa đợi Ý Tầm Tuyết nói, Lâm Vũ lại thêm một câu: “Hơn nữa ba chúng tôi đều ngồi trên xe, cô không hỏi hai người còn lại nhường chỗ lại đặc biệt đòi Tiểu Tô gầy nhất nhường là có ý gì?”
Ánh mắt mọi người lại quay về phía Ý Tầm Tuyết, Tô Tiểu Tô lại cho Lâm Vũ một like, quyết định khi đến điểm thanh niên trí thức sẽ thưởng cho cô ấy.
Ý Tầm Tuyết hoảng hốt một chút rồi bình tĩnh lại nói: “Tôi và Tiểu Tô trên tàu hỏa ngồi cạnh nhau. Hai ngày nay ở chung, tôi rất thích Tiểu Tô nên theo phản xạ tìm người thân thiết để nói những lời này. Nếu Tiểu Tô không khỏe thì cứ ngồi, tôi rất sẵn lòng chăm sóc Tiểu Tô. Tôi không sao đâu."
Mọi người với vẻ mặt hóa ra là vậy.
“Chúng ta đều là đồng chí không nói đến chuyện ai chăm sóc ai, vừa rồi chú Trương cũng nói để chúng ta thay phiên ngồi xe bò. Vậy chúng ta mỗi giờ thay một lần. Ba chúng tôi trước, hai người các cô sau. Chỗ còn lại dành cho nam đồng chí không đi nổi. Mọi người thấy vậy có được không?”
Cậu béo vừa nghe còn một chỗ cho nam thanh niên hai mắt lập tức sáng lên, vội vã nói lớn: “Được, được. Tôi đồng ý.”
Ôn Khả Khả cũng lên tiếng: “Tôi cũng đồng ý.”
Ôn Khả Khả còn muốn đi cùng Phó Vân Châu, không nỡ bỏ Phó Vân Châu một mình. (Truyện đăng trên app TYT)
Phó Vân Châu im lặng dù sao cũng không liên quan nhiều đến anh ta, cho dù có thay phiên cũng không đến lượt anh ta, anh ta cũng không tranh thủ với nữ đồng chí.
Cậu béo dùng khuỷu tay huýt người bạn bên cạnh, Tiêu Khôn quay đầu nhìn cậu béo bất đắc dĩ nói “được”, dù sao anh ta cũng không quan tâm.
Ý Tầm Tuyết thấy mọi người đều đồng ý cũng không nói gì nữa, chỉ có nắm đấm siết chặt thể hiện sự tức giận và không cam tâm trong lòng.
Trên mặt vẫn là vẻ mặt mỉm cười dịu dàng chỉ nhìn thêm Tô Tiểu Tô một cái, cũng không biết vì lý do gì ngay từ đầu cô ta đã không thích người phụ nữ này nhưng lại không nhịn được muốn đến gần, luôn cảm thấy sự việc không nên phát triển như thế này nhưng lại không biết vấn đề ở đâu.
Trương Đại Thắng vung roi một cái, xe bò bắt đầu lắc lư đi. Ý Tầm Tuyết cũng không kịp suy nghĩ nhiều vội vàng đi theo.