Hai người đấu tranh bằng ánh mắt, Ý Tầm Tuyết nhìn hai người trước mặt không ai đáp lại, cô ta nhất thời có chút ngượng, nghĩ đến người đứng phía sau trong lòng có chút tức giận.
Cô ta đã nhiệt tình như vậy, hai người này vẫn không nói gì đúng là đang tát vào mặt cô ta. (Truyện đăng trên app TYT)
Cuối cùng hai người đấu tranh bằng ánh mắt xong trực tiếp hỏi: “Đồng chí Ý, cô tìm chúng tôi có việc gì?”
Ý Tầm Tuyết không để lộ cảm xúc trên mặt dịu dàng nói: “Chúng ta cùng ngồi một toa tàu lại đến cùng một đội sản xuất nên đoàn kết yêu thương giúp đỡ lẫn nhau cũng để có người quan tâm lẫn nhau vì vậy vừa xuống tàu tôi đã tìm các bạn. Không ngờ các bạn đã đến sớm, như vậy tôi yên tâm hơn nhiều, an toàn là tốt.”
Tô Tiểu Tô nhìn Ý Tầm Tuyết với ý nghĩa sâu xa, mùi vị giả tạo này đã nhiều năm không ngửi thấy, dám giả tạo với tôi tìm ch.et.
Tô Tiểu Tô khóe miệng cong lên nói: “Đồng chí Ý, cô lo xa rồi tục ngữ nói hay ‘Chiến sĩ cách mạng là viên gạch nơi nào cần thì đến đó’, chúng ta phải kiên quyết phát huy tinh thần cách mạng không sợ khổ, không sợ c.hế.t, phấn đấu gian khổ tự lực cánh sinh. Khổ không khổ nghĩ đến hai mươi lăm nghìn quân hồng quân, mệt không mệt nghĩ đến các bậc tiền bối cách mạng đã chọn xuống nông thôn phải tự cường tự lập."
"Trẻ con còn biết tự làm việc của mình, chúng ta là người lớn làm sao có thể dựa vào người khác mọi lúc vì vậy cô hoàn toàn không cần tìm chúng tôi. Nếu ngay cả việc nhỏ của mình cũng không giải quyết được, ra ngoài còn sợ bị lạc, đi tàu còn phải đi theo nhóm, sợ này sợ kia làm sao nói đến cống hiến. Bản thân còn không đủ khả năng chẳng phải là kéo chân xây dựng đất nước của chúng ta sao? Chúng ta là thanh niên trí thức thời đại mới không thể bất tài như vậy. Chúng ta phải dùng tuổi trẻ của mình, dùng nhiệt huyết của mình phục vụ quần chúng lao động rộng lớn, xây dựng tốt nông thôn mới của chúng ta.”
Trương Đại Thắng: “…”
Phó Vân Châu: “…”
Ôn Khả Khả: “…”
Lâm Vũ: “…”
Mọi người ngạc nhiên, kể cả ba người mới đến phía sau nghe bài phát biểu này đều đứng sững tại chỗ.
Ý Tầm Tuyết tức đến toàn thân run rẩy, cơ thể lung lay sắp đổ. Tô Tiểu Tô vội tiến lên hai bước, mặt đầy quan tâm hỏi: “Đồng chí Ý, cô không sao chứ? Cô lắc lư như vậy trông giống như thiếu dinh dưỡng hay là cô nói với chú này một tiếng ngồi lên xe bò nghỉ ngơi một chút. Cô phải giữ gìn sức khỏe nếu ngất xỉu, sau này chúng tôi là tiếp tục lao động hay chăm sóc cô.”
Ban đầu đã không muốn để ý đến nhưng nếu chủ động như vậy đừng trách, cho dù là nữ chính cũng không có lý do để cô nhẫn nhịn.
Nếu ai cũng nghĩ cô dễ bắt nạt, chọn quả hồng mềm để bóp sau này chẳng phải phiền phức sao? Còn không bằng giải quyết dứt điểm ngay bây giờ, cũng để người khác thấy cô không phải là người ai cũng có thể bắt nạt.
Dám nói cô không đoàn kết yêu thương, cô dám nói bất tài còn kéo chân. Những người khác đều kỳ lạ nhìn Tô Tiểu Tô tuy những lời này nói không sai nhưng có thể nói ra những lời đường hoàng như vậy làm họ giật mình dù sao họ không có khả năng này.
Ý Tầm Tuyết suýt nổi giận nhưng phải nén cơn giận trong lòng, có chút xin lỗi lại uỷ khuất nói: “Tôi từ nhỏ sức khỏe không tốt lắm! Bây giờ trời quá nóng làm tôi hơi chóng mặt nhưng không có vấn đề gì lớn nghỉ ngơi một chút là ổn. Cảm ơn sự quan tâm của đồng chí Tô.”
Tô Tiểu Tô nhướng mày, ấy chà vừa rồi còn Tiểu Tô bây giờ lại thành đồng chí Tô rồi à.
Trương Đại Thắng nhìn năm cô gái, ba nam thanh niên trước mắt đứng dậy nói: “Đặt hành lý lên xe bò, đã đủ người rồi về sớm thôi còn phải về làm việc. Các cậu trai tự đi bộ, các cô gái thay phiên ngồi xe bò.”
Một nam thanh niên trí thức trong đám người vừa nghe lời này lập tức nổi giận: “Tại sao chúng tôi phải đi bộ? Ông không phải đến đón chúng tôi sao, đây không phải là không có xe bò tại sao không cho ngồi?”
Tô Tiểu Tô nhìn người nói chuyện là một trong ba thanh niên trí thức đến sau cao 1m75, trắng trẻo mập mạp, kiểu tóc chia hai tám, áo sơ mi trắng, quần đen, giày da đen, cổ tay còn đeo một chiếc đồng hồ nam hiệu Thượng Hải nhìn là biết được nuông chiều.
Trương Đại Thắng liếc nhìn anh ta khó chịu nói: “Con bò này là tài sản quý giá nhất của làng, không thấy kéo nhiều hành lý sao nếu làm bò mệt chết thì sao cậu đền nổi.”
Cũng không biết cấp trên nhất định sắp xếp những công tử tiểu thư tứ chi không siêng năng, ngũ cốc không phân biệt này vào làng họ làm chi.
Thực sự làm gì cũng không xong, ăn gì cũng không đủ chả có gì tốt. Nghĩ đến những người ở điểm thanh niên trí thức càng đau đầu.
“Cấp trên sắp xếp các ông đến đón thanh niên trí thức xuống nông thôn thì nên đưa chúng tôi về, bắt chúng tôi đi bộ là sao? Nếu chúng tôi đi bộ còn cần các ông đến đón làm gì? Tôi không quan tâm phải sắp xếp thêm một xe bò nữa.”
Tô Tiểu Tô nhíu mày, đây là thằng ngốc từ đâu ra vậy? Ra ngoài quên uống thuốc à. Trương Đại Thắng trực tiếp mặt đen không thèm để ý đến anh ta, cởi dây buộc bò trên cây bỏ lại một câu ‘muốn đi thì đi’ rồi chuẩn bị đánh xe.
Mọi người thấy tình hình này vội vàng lộn xộn đặt hành lý lên xe bò, Tô Tiểu Tô mắt nhanh tay lẹ kéo Lâm Vũ nhảy lên xe bò.
Làm người tốt, việc tốt hy sinh cái tôi nhỏ để hoàn thành cái tôi lớn những truyền thống tốt đẹp đó ở chỗ cô tuyệt đối không có.
“Đó là mấy chục dặm đường núi đấy! Bảo ông đến đón chúng tôi, ông tự mình không hoàn thành nhiệm vụ còn nổi nóng là sao? Tôi nói cho ông biết dù sao hôm nay tôi tuyệt đối không đi bộ hoặc là ông đưa tất cả chúng tôi đi hôm nay hoặc là tôi sẽ không để yên cho ông. Nói cho ông biết cậu của tôi là…” Cậu béo chưa nói xong đã bị người bên cạnh kéo lại.
“Cậu làm gì vậy?” Cậu béo trừng mắt nhìn người bên cạnh khuôn mặt tròn đỏ gay.
“Ở dưới mái hiên nhà người ta đành phải cúi đầu, chúng ta mới đến cậu của cậu đã nói cậu phải thấp thỏm một chút dù sao sau này phải ở trên địa bàn của người ta. Vạn nhất họ làm khó dễ thì sao?”
Cậu béo tuy có chút không phục nhưng phải thừa nhận bạn cậu ta nói đúng. Bây giờ nhiều người đang để mắt đến cậu, dì dặn đi dặn lại khi đến nông thôn phải thấp thỏm một chút nhưng cũng không cần chịu ủy khuất quá có việc thì liên hệ với gia đình.
Dù sao đưa cậu ta xuống nông thôn cũng có ý bảo vệ, chỉ cần bình an vượt qua hai năm này cậu sẽ nghĩ cách đón về thành phố. (Truyện đăng trên app TYT)