Đường Xuyên vội đáp lễ, khiêm tốn đáp: “Tiên sinh, người không biết không có tội, là tiểu tử quá lỗ mãng, không nói rõ ràng.”
Đường Điềm ngồi trên ghế lắc lư đôi chân nhỏ, bị anh trai liếc mắt một cái mới nhảy xuống, đi theo hành lễ, qua loa nói: “Đúng vậy, anh trai ta nói đều đúng!”
Lưu viện trưởng và các vị lão tiên sinh không nhịn được, đều cười ha hả, ngay cả Phong lão tiên sinh cũng dở khóc dở cười.
Cô bé này cá tính thật!
“Được, được, mau ngồi xuống đi!” Lưu viện trưởng mời hai anh em ngồi xuống lại, lần này vị trí được Lưu bá sắp xếp ở bên cạnh viện trưởng, cũng bị mấy vị lão tiên sinh vây quanh ở giữa.
“Con à, con hiện đang đọc sách ở đâu? Vừa rồi ta không nghe rõ?”
“Con à, khả năng nhìn qua không quên của con là từ nhỏ đã vậy, hay là sau khi đọc sách mới luyện thành!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play