“Đường…” Lưu viện trưởng định gọi tên Đường Xuyên, nhất thời có chút quên.
Đường Xuyên vội đáp: “Viện trưởng, học sinh tên Đường Xuyên.”
“Đúng vậy, Đường Xuyên!” Lưu viện trưởng xua tay, thân trên không khỏi nhoài về phía trước, hỏi: “Ngươi thật sự nhìn một lần là không quên? Không phải loại đọc qua ba bốn lượt mới nhớ được một bài văn?”
Đường Xuyên khẳng định gật đầu: “Viện trưởng, học sinh là đọc qua một lần liền nhớ rõ ràng. Chẳng qua, học sinh chỉ là đọc qua loa, không có cơ hội tìm hiểu sâu.”
Lưu viện trưởng còn muốn nói, Phong lão tiên sinh lại có chút bực bội.
“Làm càn, một đứa trẻ con mà dám ở đây huênh hoang lừa gạt! Không nói đâu xa, chỉ nói từ khi Đại Tề khai quốc đến nay, chỉ có một thiên tài nhìn qua là không quên, đi học bảy năm đã đỗ Thám hoa, hiện đang làm biên soạn ở Hàn Lâm Viện, thường xuyên được Hoàng thượng triệu kiến để giải đáp thắc mắc. Bậc tài năng tuyệt thế như vậy, thiên hạ hiếm thấy, một đứa trẻ như ngươi dù có khoác lác cũng phải tìm cớ khác, lại dám trắng trợn đến đây lừa gạt!”
Đường Điềm vốn đang vì anh trai mà kiêu ngạo, cằm béo hất lên cao, kết quả nghe thấy lão già này cứ chèn ép anh trai mình, nàng cũng tức giận, hai bước lẻn đến trước mặt anh trai, giọng trong trẻo mở miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT