[Ngày 28 tháng 12 – Mưa rất lớn]
[Ký ức quý giá là vì nó tồn tại trong bộ não độc nhất vô nhị của mỗi người – Đào·Lovsky·Gia]
[P.s. Sáng ngủ dậy đừng để anh trai ra ngoài]
Sau khi làm rơi điện thoại xuống nước, Đào Gia buồn rầu mất một thời gian.
Khi biết điện thoại không cứu được nữa, cậu hoảng hốt leo lên lầu hai, lục lọi trong phòng tìm cuốn nhật ký, định viết vài dòng, lại phát hiện không thấy bút, cuống đến mức xoay vòng vòng. Trời mùa đông, vậy mà đầu mũi cậu cũng lấm tấm mồ hôi.
Cuối cùng, Đào Gia lén lấy cây bút lông của ông trên bàn, bắt đầu viết chữ to lên nhật ký. Khi Cố Du nghe tiếng đến nơi thì thấy tay Đào Gia cùng cuốn sổ đã lem nhem mực, Cố Du phải dùng xà phòng kỳ cọ tận nửa tiếng mới rửa sạch đống mực đen ngòm ấy.
Ngày thứ ba thức dậy, Đào Gia mở mắt ra liền với tay lấy cuốn sổ bên cạnh, vừa nhìn thấy mảng mực lớn giữa trang thì chỉ biết câm nín với chính mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT