Chuyện này quả thật không thể tiếp tục. Tuy Ninh Phù giận thì giận, nhưng hai người vừa rồi thân mật đến độ kịch liệt, môi nàng đã sớm bị hắn mút đến tê dại, nếu lại tiếp tục e rằng chẳng còn ra hình người nữa.
“Không cần…”
Nàng khẽ nói, âm thanh nhỏ như muỗi kêu, rồi lại liếc mắt nhìn Lâm cô nương đang cắn răng nhẫn nhịn, trong lòng nổi lên mấy phần hứng khởi, liền nhân cơ hội mà diễn trò một phen. Thần sắc nàng giả vờ kinh hoảng, động tác lại càng khoa trương, một tay liền đem Hàn Tẫn đẩy ra.
Hàn Tẫn bị đẩy khỏi lòng nàng thì chút kinh ngạc, sau ngẩng đầu nhìn lên liền chạm phải ánh mắt kia của Ninh Phù - nhu nhược đáng thương, lại mang chút oán trách.
Rồi nghe nàng lên tiếng, thanh âm ủy khuất, lại giống như làm nũng: “Biểu ca dừng lại đi... có người tới…”
Hàn Tẫn thoạt đầu ngẩn ra, sau đó khẽ nhướn mày, thấy nàng làm ra bộ dạng như bị hắn cường ép, một thân đáng thương chẳng khác gì nữ tử bị ức hiếp, trong lòng hắn không khỏi sinh ra vài phần ngứa ngáy. Hắn nghĩ, không bằng sau này thật sự để nàng cùng mình diễn một hồi "ác bá cưỡng ép dân nữ", hẳn là sẽ thú vị vô cùng. Đợi khi nhập vai, hắn sẽ mặt lạnh tâm tàn chống trước người nàng, đâm thật mạnh vào người nàng, nhìn nàng khóc không ra tiếng, hắn sẽ không an ủi, không dịu dàng, chỉ cúi người nuốt lấy nước mắt nàng rồi hung hăng xâm nhập, chẳng nể nang điều gì.
Là huynh trưởng, hắn phải tưới tắm nàng cho đủ, như trồng hoa vậy, dưỡng chất không thể thiếu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play