Hai người kia vừa mới rẽ qua khúc quanh, phía sau chợt truyền đến vài tiếng r*n rỉ, hơi thở dồn dập, thanh âm ái muội liên miên không dứt.
Tiếng động ấy lọt vào tai khiến hai vị quý nữ như hóa đá, bước chân khựng lại, mặt mày lập tức ửng hồng.
Vốn tưởng là nghe nhầm nhưng nín thở lắng tai nghe kỹ, tiếng nữ tử bên kia lại càng rõ ràng, âm điệu rền rĩ, hơi thở gấp gáp, quả thực chẳng ra thể thống gì.
Chốn này sao lại có hạng phong trần đê tiện dám mượn Ngự Hoa Viên làm chuyện hoang đường trụy lạc?
Lâm Tương thân là đích nữ hầu phủ, nào từng gặp qua sự tình như vậy, theo bản năng quay sang nhìn thiên kim tri phủ Phùng Mộng Ngọc bên cạnh, chỉ thấy nàng ấy cũng đồng dạng vừa kinh vừa quẫn, đứng ngây tại chỗ, không biết nên tiến hay lui.
Dẫu khi nãy hai người còn nói lời cay độc sau lưng người khác nhưng chung quy vẫn là khuê tú chưa từng trải việc đời. Nay bất ngờ nghe được thanh âm dâm loạn sau bụi hoa, các nàng thực không rõ nên lập tức tránh đi, hay đứng ra quở trách bọn hạ nhân vô lễ vô giáo kia một trận.
Phùng Mộng Ngọc là người đầu tiên trấn định lại, hạ giọng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT