Trên đường đến nơi, Thẩm Kỳ Nhiên chỉ nghĩ nếu đến trễ quá sẽ gặp rắc rối gì đó, nhưng cậu không ngờ điều đang đợi mình lại là tình huống tệ nhất.
Nghĩ kỹ lại, cậu cảm thấy bản thân có hơi lo xa —— Thiệu Hành sao có thể ra ngoài chỉ để chờ riêng mình chứ? Hắn mong không nhìn thấy mình thì có! Có khi người ta chỉ thấy đại sảnh buồn tẻ nên ra ngoài hóng gió một chút thôi.
Ừm… Mặc dù cổng lớn không có ai khác ra ngoài hóng gió, nhưng ai biết được Thiệu Ma Vương có theo lối thông thường không?
“Xin lỗi, tôi tới trễ một chút, lúc ra khỏi nhà bị kẹt thời gian.” Thẩm Kỳ Nhiên cố tỏ ra bình tĩnh tiến lên chào hỏi như thể chỉ tình cờ gặp
“Sao anh lại ra đây? Tiệc tối vẫn chưa bắt đầu đúng không?”
Thiệu Hành ngẩng đầu, không đáp lời, chỉ im lặng nhìn cậu rất lâu.
“Ta còn chưa vào.” Hắn nói.
Nụ cười gượng trên môi Thẩm Kỳ Nhiên lập tức sụp đổ: “…Chưa vào? Sao lại thế?”
“Ta đang đợi cậu.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play