Buổi chiều, Thẩm Kỳ Nhiên cuối cùng cũng nhận được tin nhắn từ Thiệu Dao.

Bạn thân của Thiệu Dao rất khen ngợi đối với những chiếc bánh quy nhỏ do Thẩm Kỳ Nhiên làm, sau khi thảo luận với các thành viên trong nhóm bánh ngọt, họ đồng ý để Thẩm Kỳ Nhiên dạy thử một tháng lớp học làm bánh ngọt. Còn sau một tháng có tiếp tục hay không thì phải xem biểu hiện của cậu.

“Nhóm bánh ngọt này dạy học trên tinh võng, nhưng trước khi chính thức vào lớp, chắc sẽ kéo em vào nhóm giao lưu của bọn họ trước để làm quen.”

Kim chủ đã lên tiếng thì chính là thánh chỉ, Thẩm Kỳ Nhiên vui vẻ đồng ý, báo ID tinh võng của mình cho Thiệu Dao. Ở thế giới này, một ID tinh võng có thể dùng để truy cập mọi nền tảng mạng xã hội, tương đương với một loại chứng minh thư trên Internet giả định. 

Rất nhanh, thiết bị trí năng của Thẩm Kỳ Nhiên nhận được thông báo mời vào nhóm, đồng thời cậu cũng nhận thêm một tin nhắn mới từ Thiệu Dao.

[Tiểu Nhiên, nghe nói học viên nhóm bánh ngọt này ai cũng hơi bị kén chọn. Nếu có ai gây khó dễ với em thì nhớ nói với chị đấy, đừng có chịu uất ức mà ráng chịu một mình.]

Những học viên này đều là con nhà giàu hoặc gia thế không nhỏ, lời của Thiệu Dao nghe thì nhẹ nhàng, nhưng thực ra là đang nhắc rằng nhóm người này không dễ đối phó. 

Thẩm Kỳ Nhiên đã sớm chuẩn bị tâm lý cho điều này, sau khi nhắn lại một câu cảm ơn, cậu click mở nhóm giao lưu vừa gia nhập.

Hoa Hồng Phu Nhân: [Thẩm lão sư đến rồi, mọi người hoan nghênh nào! (vỗ tay.jpg)]

Thẩm Kỳ Nhiên đoán rằng người có tên “Hoa Hồng Phu Nhân” này chính là bạn thân của Thiệu Dao, liền nhanh chóng gõ một hàng chữ chào hỏi.

Thẩm Kỳ Nhiên: [Chào mọi người. =v=]

Trong nhóm im lặng đến mức đáng sợ, không có lấy một lời đáp lại từ ai, kể cả một câu chào xã giao.

Thẩm Kỳ Nhiên: “…”

Thật, thật xấu hổ quá đi.

Hoa Hồng Phu Nhân vội vàng nhảy ra xoa dịu không khí, gửi liền mấy biểu cảm dễ thương.

Hoa Hồng Phu Nhân: [Ặc, chắc mọi người đang bận cả rồi, Thẩm lão sư cậu giới thiệu sơ qua về bản thân trước nhé?]

Nhớ lại lời Thiệu Dao từng nói, Thẩm Kỳ Nhiên biết rằng hầu hết mọi người trong nhóm bánh ngọt này đều đã có thông tin cơ bản về cậu, nên cũng không cần phải rườm rà. 

Vì vậy, cậu chỉ đơn giản giới thiệu một chút về những điểm mạnh trong mảng làm bánh ngọt của mình.

Thẩm Kỳ Nhiên: [Trên đây là những gì tôi tương đối am hiểu, nếu mọi người muốn học gì cứ thoải mái nói với tôi, chương trình học của chúng ta sẽ được sắp xếp rất linh hoạt ~(^.^)]

Vẫn là một mảnh im lặng đáng sợ.

Nhóm có hơn ba mươi người, ai cũng hiển thị là đang online. Một vài người có thể thực sự chưa xem tin, nhưng tất cả đều không phản hồi thì… chắc chắn không phải tình cờ.

Lúc này, Thẩm Kỳ Nhiên mới thực sự hiểu rõ ý của Thiệu Dao khi nói nhóm này “mắt cao hơn đỉnh”.

Những tiểu thư, phu nhân xuất thân quý tộc này căn bản chẳng buồn mở miệng nói chuyện với cậu. Không phải cố tình gây khó dễ, chỉ là họ đã quen thể hiện một loại khí chất xa cách, ngạo mạn hoặc dè dặt khi đối mặt với người ngoài. 

Tuy việc không tương tác cũng không ảnh hưởng trực tiếp đến lớp học, nhưng hiệu quả giảng dạy chắc chắn sẽ bị giảm sút.

Nhớ lại việc giáo viên nhóm này thay đổi liên tục, Thẩm Kỳ Nhiên có linh cảm rằng nếu mình lùi bước ở đây, e rằng một tháng sau sẽ phải lặng lẽ rút lui trong thất bại.

Cậu suy nghĩ một lát, rồi từ tốn gõ ra hai dòng tin nhắn.

Thẩm Kỳ Nhiên: [Để thiết kế chương trình học phù hợp hơn cho mọi người, mong mọi người có thể chia sẻ lý do ban đầu khiến mình muốn học làm bánh ngọt nhé.]

Thẩm Kỳ Nhiên: [Muốn làm ra món điểm tâm khiến người khác hài lòng, ngoài kỹ thuật thì động lực và mong muốn ban đầu cũng rất quan trọng. Suy cho cùng thì tâm ý của người làm ra món ăn chính là linh hồn của chiếc bánh.]

Mấy người trong nhóm đã từng trải qua không ít giáo viên, nhưng hiếm ai khơi gợi đến chuyện “ước nguyện ban đầu” hay “tâm ý”, thế nên lời cậu nói khiến họ cảm thấy mới lạ. Cuối cùng, trong nhóm cũng có người lên tiếng.

Bách Hợp Tiểu Thư: [Vị hôn phu của tôi đang chiến đấu ngoài tiền tuyến, vẫn chưa trở về. Tôi muốn đợi đến khi anh ấy về, sẽ tự tay làm một chiếc bánh kem nhỏ để tặng anh.]

Loan Đuôi Phu Nhân: [Ngày kỷ niệm kết hôn của tôi và chồng sắp đến rồi. Tôi muốn tự tay làm một chiếc bánh để kỷ niệm ngày đặc biệt đó, như vậy sẽ càng ý nghĩa hơn.]

Có người mở lời trước, những người khác cũng lần lượt lên tiếng, chủ đề trò chuyện dần dần được lan tỏa.

Thủy Tiên Muội Muội: [Mình cũng giống như @Bách Hợp Tiểu Thư, muốn làm món điểm tâm ngon tặng cho vị hôn phu… Nhưng bánh ngọt khó làm quá, học mãi mà vẫn không được (miêu miêu rơi lệ.jpg).]

Đinh Hương Phu Nhân: [Đúng vậy đúng vậy, khó thật sự, tôi lo lắng lắm, mà thời gian để lại cho tôi cũng không còn nhiều nữa.]

Hoa Sơn Trà Phu Nhân: [Khó quá đi mất, đúng là việc không dành cho con người! Hôm qua tôi còn làm hỏng tận hai mẻ bánh kem hạt dẻ cơ đấy! Hu hu!]

Trong nhóm ngập tràn bầu không khí ủ rũ cùng chán nản, Thẩm Kỳ Nhiên thấy vậy thì vội vàng lên tiếng an ủi.

Thẩm Kỳ Nhiên: [Không ai vừa mới bắt đầu đã là cao thủ cả. Trước đây tôi cũng làm không tốt, nhưng chỉ cần kiên trì, bình tĩnh học từng chút một thì cuối cùng nhất định sẽ làm được.]

Nguyệt Quế tiểu thư: [Lão sư nào cũng nói như vậy cả, nhưng tôi vẫn không thấy tin tưởng… (tôi không muốn cố gắng.jpg)]

Bách Hợp Tiểu Thư: [Mọi người đều rất nỗ lực học, nhưng luôn cảm thấy thiếu thiếu gì đó. Có phải là vì động lực ban đầu của chúng tôi còn chưa đủ mạnh mẽ hay không?]

Đinh Hương Phu Nhân: [Thẩm lão sư, động lực ban đầu khiến thầy học làm bánh ngọt là gì vậy? Chia sẻ một chút với tụi tôi đi!]

Câu chuyện cuối cùng cũng quay lại chủ đề chính, Thẩm Kỳ Nhiên thở phào nhẹ nhõm, đang định nhân cơ hội này giảng cho mọi người một bài “canh gà tâm hồn” về bánh ngọt, thì lại thấy một tin nhắn hiện lên trong nhóm.

Hoa Hồng Phu Nhân: [Hôm qua tôi không phải đã phổ cập kiến thức về Thẩm lão sư rồi sao? Mọi người không xem lịch sử trò chuyện à?]

Thẩm Kỳ Nhiên: [?]

Cả nhóm im lặng một lúc, có vẻ mọi người đều chạy đi xem lại lịch sử trò chuyện. Chỉ tiếc rằng Thẩm Kỳ Nhiên mới gia nhập nhóm, nên không thể xem được những gì Hoa Hồng Phu Nhân đã nói trước khi cậu vào. 

Không lâu sau, khung chat bắt đầu bùng nổ trở lại, như thể tất cả những người đang ẩn nấp cũng đều bị “gọi hồn” lên.

Bách Hợp Tiểu Thư: [Lão sư, thầy kiên cường thật đó! Vì người mình yêu mà học được cả món bánh khó làm như vậy! Thậm chí còn biết nấu cơm nữa!]

Loan Đuôi Phu Nhân: [Phá án rồi nha! Chồng tôi nói dạo này tinh thần của Thiệu thiếu tướng rất tốt, thì ra là nhờ vào sức mạnh của tình yêu!]

Đinh Hương Phu Nhân: [Khóc mất thôi, đây chính là không buông tay, không từ bỏ, một mối tình thần tiên! Ghen tỵ quá chừng!]

Thủy Tiên Muội Muội: [Thẩm lão sư! Làm sao mà thầy có thể chuyển từ yêu đơn phương thành yêu nhau từ cả hai phía vậy? Xin truyền bí quyết ạ!]

Đầy Trời Tinh Tiểu Thư: [Tôi cũng muốn biết! Chia sẻ đi ạ, chia sẻ bí kíp yêu đương với chúng tôi đi! Tôi cũng muốn yêu cơ a a a!]

Cúc Non Muội Muội: [Lão sư! Em đã thầm yêu một người từ lâu rồi, có phải em nên chủ động như thầy thì sẽ tốt hơn không ạ?]

Linh Sam Phu Nhân: [Lão sư, sau khi kết hôn làm sao để giữ được tình cảm vợ chồng ngọt ngào? Có bí quyết gì không? Có thể chia sẻ chút kinh nghiệm được không?]

XX: [Nhiên Nhiên lão sư, %¥#……%¥#……?]

XXX: [Thẩm lão sư, @#%$……!]

……

…………

Nhìn màn hình liên tục xuất hiện đủ loại câu hỏi, Thẩm Kỳ Nhiên có một khoảnh khắc hoang mang.

Mình là lão sư dạy lớp làm bánh ngọt đúng không?

Không phải là cố vấn tình cảm hay chuyên gia hôn nhân gì đó đúng không??

Tuy rằng diễn biến có hơi lệch xa so với dự đoán, nhưng vài tiếng sau, buổi giao lưu giữa thầy và trò này cuối cùng vẫn kết thúc viên mãn với những thành quả rõ rệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play