Mây mù che khuất ánh trăng, nữa đêm mưa vẫn còn rơi lắc rắc đập vào cửa kính, tạo nên những bóng mờ kì lạ.
Giữa đêm Asher có giật mình tỉnh dậy hai lần vì sét đánh quá lớn, lại vô cùng lóa mắt Triệu Du cũng bị đánh thức hắn ta dịu giọng dỗ dành Asher như một người yêu thực thụ.
Asher: “Anh ơi, em nói cho anh một chuyện nha”
Triệu Du thật sự rất buồn ngủ nhưng vẫn gắng guợng để nghe cậu nói.
Triệu Du: “Hửm?"
Asher: “Trước đây mẹ em nói, những ngôi sao trên trời là hiện thân của một linh hồn, những đêm mưa như vậy họ sẽ bị phai mờ và không tìm thấy đường về nữa. Anh biết vì sao không? Những đêm trời thoáng đảng không một gợn mây họ mới có thể nhìn thấy những người họ yêu thương, mưa rồi mây cũng che khuất mặt trăng ánh sáng soi đường duy nhất cũng biến mất”
Hắn im lặng lắng nghe rồi bỗng nói: “Em đúng là có rất nhiều câu chuyện nhỉ?"
Asher khẽ cười rồi, chỉ lắc lắc đầu nhìn ra bầu trời đầy mây đen kia khẽ nói.
Asher: “Trước đây có ai đó từng kể với em, cậu ấy mơ thấy mình du hành khắp vụ trụ cậu ấy gặp rất nhiều người, cậu ấy bay về phía bên kia bờ gió tây nơi đó đẹp lắm chỉ có hoa tươi và ánh nắng, cậu ấy gặp lại cha mẹ và người anh trai đã mất trong một vụ tai nạn.
Vậy nên cậu ấy đã rất vui mừng nhưng ngay khi cậu ấy định bước tới, mẹ cậu ấy đã nói ”Bé ngoan con không nên qua đây, đây là vùng đất của người đã khuất, nếu bước qua thì con cũng giống như chúng ta, nào mẹ chỉ đường cho con về".
Cậu ấy thấy cha và anh trai mỉm cười nhìn cậu ấy, khẽ lẩm bẩm gì đó cậu ấy không nghe thấy nhưng cậu ấy biết anh trai và cha nói “Ngày mai gặp lại”.
Có những thứ chúng ta có thể nhìn thấy, nhưng chưa chắc gì nó là sự thật, có lẽ cậu ấy đã vô tình bước nhầm vào vùng đất đó nhưng cậu ấy biết đó là thật. "
Asher kể xong chỉ im lặng nhìn hắn, cậu cảm nhận được cảm xúc của hắn đang giao động, giống như đang đồng cảm với câu chuyện này cũng giống như hắn đang đau khổ.
Cậu khẽ mỉm cười, mục đích cậu cần đã đạt được cậu khẽ ôm lấy hắn dỗ dành.
Asher: “Anh sao thế, em thấy anh không ổn lắm anh mệt hả”
Hắn không nói gì chỉ ôm chặt lấy cậu, như đang cố giải tỏa cái gì đó, ở nơi mà hắn không thấy cậu đang chầm chậm nở nụ cười --Cậu nắm thóp rồi--.
Một đêm qua đi sáng hôm sau mặt trời sau một đêm mất bóng cuối cùng cũng hé mở những tia nắng đầu tiên, giọt mưa còn động lại trên phiến lá đang chậm rãi rơi xuống.
Hắn nhẹ nhàng bước xuống giường vệ sinh cá nhân rồi đi mất, Asher cũng đã dậy từ lâu cậu không vội vàng vệ sinh cá nhân mà là đi khắp phòng Triệu Du kiểm tra một lần, điểm bất thường không nhiều lắm chỉ có một chiếc hộp nhỏ trong góc tủ quần áo là vô cùng nổi bật.
Asher cảm thấy hứng thú, có lẽ nó là một thứ gì đó hé mở sự thật thì sao, cậu nhẹ nhàng mở hộp ra bên trong có rất nhiều ảnh.
Ảnh hồi bé của Triệu Du, ảnh năm Triệu Du học tiểu học, trung học cơ sở rồi đến trung học phổ thông, sau đó là đến đại học, bức ảnh năm Triệu Du tốt nghiệp chụp chung với một cặp vợ chồng chắc hẳn là ba mẹ của hắn.
Đằng sau bức ảnh được ghi ngày tháng bằng mực đỏ, cậu không biết thế giới này là năm bao nhiêu, nhưng cậu biết vẻ đã rất lâu.
Nhìn vào cái này thì khả năng là án hình sự chiếm tỉ lệ rất cao, cậu khẽ nhếch khóe môi ung dung cất chiếc hộp đi rồi mới đi vệ sinh cá nhân, hết hôm nay là kết toán rồi.
Cậu ngó nghiêng một hồi thì nhìn thấy một chiếc ô màu đen, không để ý thì thấy nó chỉ là chiếc ô bình thường nhưng nhìn kỹ sẽ thấy chớp dù có gì đó không đúng.
Cậu cầm chiếc ô lên cạy mở chớp ô, sau một hồi loay hay thì cậu cũng mở được, bên trong nhét một con dao gấp vô cùng sắt nhọn.
Asher: “Ồ.. Hung khí đã tìm được, sự việc năm đó cũng sắp hé lộ phó bản này, khá thú vị đó”
Đúng vậy Asher gần như chắc chắn mọi việc rồi chỉ chờ đếm 00h đêm nay màng kịch này sẽ đóng lại.
18h45 Triệu Du về Asher tận tâm đóng vai một bé người yêu ngoan ngoãn hiểu chuyện, trước khi hắn về đã nấu cơm sẵn chỉ chờ hắn tắm rửa xong là ăn được rồi.
Asher: “Anh ăn trước hay tắm trước? ”
Triệu Du: “Tắm trước em đợi anh một lát”
Asher: “Vâng”
Một vở kịch ngọt ngào được thêu dệt bằng vô số lời giả dối, một tình yêu nòng cháy nhưng không có thật, sự thật sau bức màng này rốt cuộc là cái gì đây?
Bạn hỏi tại sao lại chắc chắn như vậy, cậu ấy nói “Vì cậu ấy có đủ tự tin” một thợ săn sẽ không bao giờ lộ ra điểm yếu.
19h hắn ta bước ra khỏi phòng tắm, hắn ta nhìn chằm chằm Asher một lúc lâu có lẽ đang tự hỏi gì đó nhưng rồi vẫn đi từng bước lại gần cậu hắn hỏi.
Triệu Du: “Em có thật sự là người yêu của anh không? ”
Asher không nao núng, cũng không sợ hãi gì, cậu nghiêng đầu nhìn hắn, cặp mắt trong veo như hai viên thủy tinh nhìn hắn chớp chớp cậu nói:
Asher: “Anh không tin em sao?”
Triệu Du:… .
Tin tưởng là cái gì? Triệu Du chưa bao giờ đặt niềm tin vào hai chữ tin tưởng, hắn không nhớ quá nhiều thứ, nhưng hắn biết có rất nhiều người đều đang lừa dối hắn.
Một cơn mưa nhỏ không thể gây thương tích gì nhưng nó có thể làm sạt lỡ đất, một tờ giấy không thể nào gói được lửa lần đầu tiên hắn tự hỏi mình có tin người trước mặt không?
Câu trả lời là có, hắn không hiểu vì sao lại như vậy nhưng hắn vẫn muốn đặt niềm tin một lần.
Triệu Du: “Anh tin em”
Ngay khi hắn ta im lặng Asher đã biết cậu là người chiến thắng, vì cậu biết thợ săn không bao giờ tha mạng cho con mồi.
Cậu vui vẻ mỉm cười thật tươi, cậu nói với hắn “Ăn cơm thôi” Đêm nay trời không mưa chỉ có gió nhẹ và tiếng dế kêu không ngừng.
22h15 phút Asher lại kể cho Triệu Du một câu chuyện.
Asher: "Có một chú chim nhỏ, nó rất đẹp giọng hót vô cùng thánh thót. Trước đây nó sống trong rừng cùng ba mẹ, sau đó có một người lạ mặt bước tới bắt ba mẹ chú chim nhỏ đi mất.
Nó cố gắng bay về phía ba mẹ nhưng mà nó còn quá nhỏ không bay xa được, lại còn té giữa chừng nó đau lắm, nhưng chỉ có thể nằm im chịu đựng.
Rất lâu sau đó chú chim nhỏ giờ đã lớn khôn có thể bay đi tìm ba mẹ rồi, nhưng ba mẹ của nó không còn nữa, một chú chim bé nhỏ không thể thoát khỏi chiếc lồng khổng lồ nó chỉ có thể đưa cặp mắt câm hận nhìn người lạ mặt kia. "
Asher lại nhìn Triêu Du cậu nhận ra tâm trạng của hắn ta trở nên nặng nề hơn, xem như có thể xác nhận rồi.
Ôi Triệu Du thật tội nghiệp, thế giới này thật sự rất đáng sợ, nó đen tối hơn những gì mà con người có thể nghĩ.
Bạn nghĩ mắt bạn nhìn thấy đã là tất cả, nhưng ở nơi bạn không nhìn thấy những thứ tệ nạn vẫn xảy ra hằng ngày, chỉ là bạn có biết đến nhưng không hiểu rõ về nó.
00h âm thanh máy móc vang lên nó nói
[Thời gian đã hết, người chơi Asher xin tiến hành điền kết quả. ]
Một màng hình điện tử hiện lên nó kêu cậu phải ghi ra đáp án.
[Triệu Du là hung thủ, của án mạng xích đu, 10 năm trước nạn nhân đã lên kế hoạch hại chết cha mẹ Triệu Du, nhưng khi đó Triệu Du quá nhỏ bé lại bị ràng buộc bởi luật pháp.
Sau mười năm hắn lớn lên trong sự hận thù, hắn ngày đêm kiếm tiền để tiếp cận nạn nhân, sau đó lấy cớ là bàn hợp đồng nên hắn đã kêu nạn nhận đến dưới góc cây đào trong đêm sau đó hắn đã sát hại nạn nhân để trả thù cho cha mẹ đã khuất của mình.
Sau khi hắn giết nạn nhân bằng con dao được dấu trong ô thì giấu xác nạn nhân đi, làm xong thì trời đột nhiên mưa, cuốn trôi mọi dấu vết nhưng hung thủ lại vô tình đánh rơi chiếc nhẫn ba để lại nên hôm sau đã đi tìm. ]