Nắng hè nóng cháy da cháy thịt, trên một ngỏ nhỏ dẫn vào trong một tiểu khu, một chàng trai với thân hình mảnh khảnh, mái tóc nâu nhạt đang bước những bước nhỏ trên đường.
Một cậu trai béo tròn chạy đến “Asher cậu cứ như vậy định về luôn hả? ”
Cậu ta tên Lưu Chí Vỹ sinh viên năm hai đại học, gần như là người bạn duy nhất của Asher, năm Asher học năm nhất vì không muốn kết bạn với ai hay nói dễ hiểu là không muốn kết bạn với con người, nên cậu đã lầm lì suốt một năm liền.
Đi học, tan học và những ngày lễ đều trải qua một mình, một ngày nọ vào cuối thu, cậu vô tình giúp đỡ một người và người đó chính là Lưu Chỉ Vỹ.
Từ đó Lưu Chí Vỹ gần như xem Asher là đại ca, cứ long nhong chạy theo đuôi của người ta. Asher nhiều lần nói cậu ta phiền nhưng Lưu Chí Vỹ chỉ cười hề hề rồi vẫn như mọi ngày nói chuyện vui vẻ.
Ngay lúc Asher định trả lời Lưu Chí Vỹ thì đột nhiên mặt đất bỗng chao đảo, cảm giác choáng váng ập đến khiến Asher nhăn mày thầm nghĩ thật phiền phức.
‘Rầm' một tiếng lớn vang lên, tiếng đó giống như là, một cánh cổng lớn bằng sắt được đóng lại.
Ngay khi cảm giác choáng váng qua đi, Asher xoa xoa thái dương rồi từ từ mở mắt. Đập vào mắt cậu là một không gian rộng lớn đến kỳ lạ, nó giống như một không gian khép kính, nơi này có rất nhiều người.
Từng tiếng xì xào bàn tán vang lên.
“Đây là đâu? ”
“Tôi không biết, mau thả tôi ra”
“Chắc đây chỉ là một trò đùa của đài truyền hình nào đó thôi phải không haha”
‘Xoẹt.. Xoẹt… Xoẹt' âm thanh dòng điện chạy qua sau đó là một giọng nói lạnh nhạt, đầy máy móc vang lên.
[XIN CHÀO.. CÁC THỰC TẬP SINH, NƠI ĐÂY LÀ CÕI MỘNG, MỘT THẾ GIỚI VÔ HẠN LƯU, NHIỆM VỤ CỦA CÁC CẬU LÀ SỐNG SÓT QUA TỪNG PHÓ BẢN VÀ DƯỚI ĐÂY LÀ QUY TẮC CỦA THẾ GIỚI SINH TỒN]
[ĐƯỢC RỒI, CHUẨN BỊ VÀO PHÓ BẢN TẬP SỰ 3..2…1]
Ngay khi âm thanh máy móc kia vừa dứt thì một cổ cảm giác kỳ lạ ập đến, cảm như bản thân đang du hành ngoài không gian. Không… hẳn là dịch chuyển mới phải, một nơi kỳ lạ, có giọng nói của một thực thể không xác định, vừa hay Asher lại nghĩ đến một thể loại truyện mà cậu từng đọc Vô Hạn Lưu.
Vô hạn lưu có vô số thể loại, nhưng 90% là nguy hiểm đến tính mạng.
Dòng suy nghĩ dừng lại ngay khi Asher cảm nhận được bản thân đã đứng trên mặt đất bằng, cậu xác nhận lại vị trí mình đang đứng.
Giọng máy móc lại vang lên.
[ Xin chào người chơi Asher, chào mừng đến với phó bản tập sự.
“Xích Đu Đêm Mưa"
Khu chung cư Điệp Lan, là khu chung cư lớn nhất của phố Nhật Thủy, ở đây tổng hợp nhiều loại hình thức, khách sạn, nhà ở và cả khu thương mại.
Nhiệm vụ của bạn là: Giải mã án mạng, xích đu của khu chung cư.
Vì đây là phó bản tập sự độ khó giảm xuống nên bạn chỉ cần tìm ra hung thủ không cần giải án.
Thời gian đếm ngược 72H chúc bạn may mắn. ]
Asher chỉ nhìn qua một lần rồi không thèm để ý nữa, cậu đi dạo một vòng quanh khu chung cư, khu chung cư này thật sự là vô cùng lớn. Một căn nhà đã lên đến 100m vuông, phải nói khu này là nơi ở phù hợp cho các đại gia.
Cậu cảm thấy cũng chẳng có gì đặt biệt, nên lại quẹo ngược về cây đào dưới khu chung cư, cây đào này rất lớn ít nhiều gì cũng mấy chục năm cũng có thể là hơn. Trên cao có một nhánh chỉa ngang ra, nơi đó được treo một chiếc xích đu, dây xích đu là vải thô màu hồng nhạt.
Cậu đi loanh quanh thân cây một lúc, bỗng như nhìn thấy gì đó cậu khựng lại, khom lưng nhặt lên một chiếc nhẫn bạc. Thiết kế sang trọng, vòng tròn được thiết kế theo loại gai của hoa hồng ở trung tâm thì khắc hẳn một đóa hồng nở rộ.
Cậu trầm ngâm nghĩ có lẽ đêm nay hung thủ sẽ quay lại đây tìm chiếc nhẫn.
Asher:" Haizz đúng là phó bản thực tập, thật sự rất dễ, biểu sao chỉ cho 72h"
Cậu khẽ thở dài lẩm bẩm một mình, thời gian trôi thật sự rất nhanh, chưa gì trời đã sẩm tối, những tia nắng cuối cùng cũng rút đi nhường chỗ cho bầu trời đêm.
Đêm nay trời không mưa, vẫn thấy được mặt trăng và những ngôi sao lấp lánh Asher ngồi trên chiếc xích đu kia nhẹ nhàng đung đưa qua lại, gió đêm hiu hiu thổi, khẽ thổi bay những sợ tóc mềm mại của cậu.
“Xột xọac… xột xoạc” tiếng bước chân của ai đó giẫm lên cỏ rồi từ từ tiếng lại gần xích đu, khi lại gần người kia khẽ giật mình,giống như người kia nghĩ làm gì có ai nữa đêm sẽ chơi xích đu.
Asher dưới ánh trăng lại càng đẹp đến lóa mắt, cậu nhìn người kia bằng cặp mắt long lanh, giọng dịu dàng nói.
Asher: “Anh yêu sao giờ anh mới đến, em chờ anh cả một buổi chiều”
Giọng nói dịu dàng lại pha thêm chút nũng nịu và ỷ lại, thế mà làm cho người kia sững sờ một lúc lâu.
Người kia: *Ai đây??? Mình có quen cậu ta à*
Nhìn mặt thì cũng biết tên kia đang tự hỏi nhân sinh rồi, Asher giả vờ giận dỗi nói tiếp.
Asher: “Anh vậy mà không nhớ em là ai???”
Còn rất giận dữ nữa mà, tên kia nghe xong thì lắp bắp nói.
Người kia: “Tôi có quen cậu sao?”
Asher vẫn tỉnh như ruồi nói tiếp: “Em là người yêu anh mà, lúc trước theo đuổi em lâu như vậy giờ thì hay rồi cua được rồi thì bỏ anh nghĩ anh là ai, gặp tai nạn xong thì muốn bỏ người yêu rồi phải không? ”
Đừng hỏi vì sao cậu biết tên kia từng bị tai nạn, cậu nghe lõm mấy cụ già nói chuyện đó, vừa hay có thể xài đến lý do này không phải rất tốt sao.
Asher: “Triệu Du anh thật sự không nhớ em? ”
Triệu Du: “Tôi không biết, trong kí ức của tôi không hề có ai, đột nhiên sao lại mọc ra một người yêu rồi?? ”
Cậu cũng chẳng hiền lành gì, ưu thế của cậu là mặt dày mà, câu cứ thế bịa đại một câu chuyện tình yêu ngọt ngào, anh đuổi em chạy lum la.
Sau một hồi thao thao bất tuyệt thì cậu cảm thấy hắn ta đã tin rồi, trong vấn đề này Asher tỏ vẻ “Mày vẫn còn non lắm con à"
-. -. -. -. -. -
Khu bình luận:
[Chao ôi người tên Asher này rất có năng lực nha]
[Đúng vậy, tôi cũng thấy thế]
[Không ai để ý sao, anh trai nhỏ này rất đẹp là vô cùng đẹp đó]
[Nè bạn lầu trên, đã vào trong trò chơi này có đẹp thì cũng vô dụng, mấy thứ đồ chơi đó sẽ tha cho người đẹp sao?? ]
[… .. .. ]
[Được rồi được rồi, đừng cãi nữa xem tiếp đi]
-. -. -. -. -.
Dưới ánh trăng, Asher và Triệu Du đứng đối mặt nhìn nhau, phải nói kỹ thuật diễn của Asher cũng thuộc hàng thượng đỉnh, giờ đây trong mắt chỉ có tình ý.