Sau khi Chúc Tịnh Tịnh bị Chúc Vi Tinh cắn một cái, thay vì nói là đau thì cậu ta thấy tức giận hơn, trong lúc giật mình đã bất cẩn làm rơi lọ thuốc độc khỏi tay, thứ bên trong cũng bị đổ hết. 
Chúc Tịnh Tịnh thấy vậy dĩ nhiên là giận sôi gan, lại đạp Chúc Vi Tinh ngã xuống, cậu ta chộp lấy bật lửa muốn sống chết một trận. 
"Đã như vậy thì mày chết đi! Tao không sống được thì mày cũng đừng hòng mà sống!!" Chúc Tịnh Tịnh điên cuồng gào thét. 
Mấy đồ tạp nham có nhiều nước sơn nhất bên cạnh đều bắt đầu cháy trước, ngay lúc sắp lan tới chỗ Chúc Vi Tinh, Chúc Tịnh Tịnh còn chê cậu chết quá chậm, không kịp chờ đợi đã nhặt một tảng đá lớn dưới đất lên hòng đập vào Chúc Vi Tinh. 
Nhưng mà tay vừa mới nhấc lên, có một bóng đen cao lớn đột nhiên trèo vào từ bên ngoài, dùng tốc độ cực nhanh lao đến gần, trước tiên tức giận đá cậu ta ra xa khiến sau đầu bị đập vào tường, máu tươi tuôn trào. 
Người nọ không thèm liếc đến đó một cái mà lập tức lao đến chỗ Chúc Vi Tinh, cởi áo liều mạng trùm lên đầu và mặt cậu, sau đó chuyển Chúc Vi Tinh đến một góc không có nước sơn, lại dùng một số vật liệu cách nhiệt để cách ly cậu khỏi màn lửa. Hiệu quả không lớn, nhưng cũng kéo được chút thời gian để nhanh chóng tìm được chìa khóa mở ra xích sắt trên chân Chúc Vi Tinh. 
Bất quá đã hai tuần lễ không gặp, khi lại nhìn thấy người này xuất hiện, Chúc Vi Tinh chỉ cảm thấy như đã cách hai đời. Song lúc này không còn kịp để mà hồi tưởng lại bao cảm xúc vui buồn trước kia nữa, Chúc Vi Tinh nhìn người đang chạy tới lui không ngừng nghỉ trước mặt mình, gọi tên của hắn: "Yến Cẩn Lương..." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play