Vội vã mua vé máy bay từ thành phố M trở về thành phố U, Chúc Vi Tinh lúc đi ngàn vạn sầu lo, lúc về lại hân hoan nhớ nhà.
Nhưng khi cậu về tới Linh Giáp, thậm chí còn không thể nghĩ tới việc đi tìm người ngay vì quá bàng hoàng trước con ngõ đổ nát và hỗn loạn.
Chỉ thấy chạng vạng tối, mấy cửa hàng ở Ngư Chu Nhai đã đóng chừng bốn, năm xe tải hàng lớn xếp hàng trên đường chờ người ta chở đi.
Trên đường có rất nhiều người tụ tập lại trò chuyện, cả con đường xôn xao tiếng người ta. Trong số đó hẳn nhiên không thể thiếu nhóm dì Tống chị Trần hết sức quen mặt, thấy Chúc Vi Tinh, mấy cô dì nọ vội vàng kêu to: "Này, Vi Tinh à, cuối cùng cháu cũng về rồi! Trong ngõ chúng ta xảy ra chuyện lớn đó! Linh Giáp sắp bị phá dỡ rồi!"
Chúc Vi Tinh kinh ngạc, mặc dù đã nghe tin từ Lương Vĩnh Lệ trước đó, nhưng chẳng phải nói rằng tháng sau mới khởi công hay sao? Cho dù đội công nhân phá dỡ đến đàm phán điều kiện với người dân thì cậu vẫn cho rằng sẽ kéo dài đến ba tháng, làm sao có thể nhanh như vậy?
Chị Trần giải thích: "Đúng là rất nhanh, cậu vắng mặt hai tuần lễ mà đã có bốn, năm chục nhà chuyển đi rồi, mỗi ngày đều có hơn chục xe tải chở hàng, tòa nhà số 8 là đi nhanh nhất, đều đã trống hơn một nửa rồi."
Dì Vương đặc biệt giải thích suy nghĩ của mọi người: "Cháu không biết bọn họ đã trông mong ngày này lâu thế nào đâu, còn tưởng sẽ chết già ở cái nơi tồi tàn này cả đời mất, không ngờ mới chớp mắt mà ánh dương đã chiếu rọi! Đương nhiên là phải nhanh chóng chạy thoát rồi! Nếu không lỡ như giống hai năm trước, đang phá dỡ giữa chừng liền đổi ý đình công, bọn dì muốn khóc cũng không kịp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT