Màn đêm buông xuống, Chúc Vi Tinh trong trạng thái du hồn bắt đầu chờ đợi thời cơ để trở về thân thể. Mặc dù đã nhắc nhở bản thân không nên sốt ruột gấp gáp, nhưng trong lòng cậu cũng khó tránh khỏi căng thẳng lo lắng.
Đúng lúc này, Khương Dực vừa qua loa giải quyết xong bữa tối trở về, hắn bế cơ thể Chúc Vi Tinh trên giường lên rồi bước ra ngoài.
Chúc Vi Tinh chẳng hiểu mô tê gì, cậu vội vàng đi theo thì thấy đối phương đang đi về phía phòng tắm.
Khương Dực nhìn cái bóng mờ đang cản trước mặt mình, mất hứng nói: "Em làm gì vậy?"
Chúc Vi Tinh mới là người muốn hỏi hắn câu này.
Khương Dực như thể nhìn ra sự nghi ngờ của cậu, hắn vững vàng ôm cơ thể cậu trai tóc tai ngổn ngang, áo quần xộc xệch trong lòng, tỏ vẻ cây ngay không sợ chết đứng nói: "Em nói xem? Đương nhiên là đi tắm rửa cho sạch sẽ rồi, không lẽ em còn muốn tiếp tục nằm trên giường tôi với bộ dạng này à?"
Nhưng Chúc Vi Tinh đã tắm rửa xong mới đến nhà họ Khương, sau khi hồn phách rời khỏi thể xác thì căn bản nó đã ngừng hoạt động, có thể bẩn đi chỗ nào được, cậu muốn nói nếu hắn chê bẩn thì đặt cậu dưới sàn là được rồi, không cần phải ngủ trên giường của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT