Một tiếng máy móc lanh lảnh kéo Chúc Vi Tinh thoát khỏi dòng suy nghĩ mông lung, khi ra khỏi thư phòng cậu mới nhận ra mình đã đứng nhìn chằm chằm vào màn hình chiếu liên tục cả đêm. Bên ngoài trời đã hừng sáng, âm thanh kia chính là tiếng mái vòm trên cao tự động đóng lại, phủ ra che khuất ánh dương chuẩn bị phá tan sương mù phía đông, cứ như sợ những tia sáng kia quấy rầy đến sự bình yên của người trong hũ ngọc nơi hốc tường.
Theo mặt trời mọc, có luồng gió cuốn Chúc Vi Tinh bay lên không trung giống như lần ở bệnh viện Trung Ương rất lâu về trước.
Chúc Vi Tinh biết đã gần đến lúc phải trở về, nhưng cậu không nhịn được quay đầu lại nhìn tòa nhà màu đen này một lần nữa.
Cái nhìn này, khiến cậu bắt gặp một người đàn ông dưới bức tường.
Từ đầu đến chân hắn là một thân trắng như tuyết, chỉ có đôi mắt là màu đỏ, trông đặc biệt bắt mắt giữa bóng tối còn chưa lui hết của màn đêm.
Chúc Vi Tinh lập tức phản ứng lại, đó là người vừa gọi điện thoại khi nãy, hắn im lặng đứng đó, chẳng biết đến từ lúc nào, hay là vốn dĩ chưa hề rời đi.
Điều khiến Chúc Vi Tinh kinh hãi hơn chính là, đối phương ngẩng đầu hướng về phía cậu ở giữa không trung, ánh mắt kia rõ ràng là nhìn thấy cậu - người mỗi lần du hồn chỉ từng bị Khương Dực nhìn thấy thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT