Trong thư, nàng lưu lại lời cho Vệ Lăng: “Sở quốc vận số đã tận, thiên hạ quy về Tấn, đệ hãy đi hầu Tấn Vương. Người ấy xứng danh chủ nhân thiên hạ.”
Về phần nàng, nếu có kiếp sau, nàng chỉ nguyện được như thuở niên thiếu, tự do vô tư, tiêu dao thiên hạ.
Hắn vuốt ve bức thư, lời nàng từng nói dường như văng vẳng bên tai: “Tấn Lam, đất trời bao la, sao lại không có chốn dung thân cho ngươi?”
“Ngươi hãy đi xem thiên hạ, đi gặp người mình muốn gặp, đi ngắm những núi non sông nước, làm việc mình muốn làm, đem tâm lấp đầy, như vậy cuộc đời liền chẳng còn cô độc.”
Hắn từng lật xem cuốn du ký mà nàng quý trọng, nhìn thấy nàng ở bên lặng lẽ ghi chú những nơi muốn đi. Nhiều năm sau, những dòng chữ mờ nhạt kia vẫn còn mang theo dư vị thâm tình, từng chút chạm đến lòng hắn.
Vì thế, vào một buổi sớm, hắn để lại chiếu thư truyền ngôi, âm thầm rời khỏi Tấn cung.
Lão Tấn Vương từng giao giang sơn cho hắn, hắn cũng đã trả lại cho ông một thiên hạ thống nhất. Lời hứa khi xưa, nay đã trọn vẹn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play