Đêm vắng thưa người, Kỳ Yến sẽ ngẫu nhiên đàn một khúc vì nàng, tiếng đàn như có như không, tựa như sóng nước vọng về. Nàng dựa bên song cửa, đón gió mà ngồi, an tĩnh lắng nghe tiếng cầm thanh thoát nơi hắn.
Hắn vốn chỉ là một hộ vệ, vậy mà biết chữ, tinh thông cầm nghệ, thực chẳng phải kẻ phàm tục. Nàng chưa từng dò hỏi, cũng chẳng buồn tò mò quá khứ của hắn.
Duy chỉ một lần, nàng chủ động mở lời:
“Tấn Lam, có phải trong lòng ngươi có điều phiền nhiễu?”
Hắn khẽ ngẩn người. Dưới ngọn đèn dầu, nàng quay đầu nhìn hắn, nhẹ giọng nói:
“Ta nghe tiếng đàn của ngươi, luôn cảm thấy như tâm tư bị chuyện cũ khóa chặt. Trong lòng ngươi, rốt cuộc là mang điều gì không thể giải?”
Quả thực, Kỳ Yến mang theo quá nhiều u uất khó lòng giãi bày. Song thân đã mất, thân thích lần lượt lìa đời, trên thế gian này hắn chẳng còn ai để bầu bạn. Hắn chưa từng cảm nhận được một tia dịu dàng, cũng chẳng biết chỗ nào có thể dung hắn giữa cõi trần ai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT