Hàng mi của Vệ Trăn vương đầy máu, đôi tay run rẩy thu hồi trường kiếm, cúi đầu nhìn cái đầu lăn lóc trên đất.
Nàng chậm rãi thở ra một hơi thật dài. Hai kiếp trước sau, bao ân oán giữa nàng và Cảnh Hằng, đến hôm nay rốt cuộc cũng đã kết thúc.
Tuy rằng kiếp này nàng chỉ thấy được vận mệnh kiếp trước qua một giấc mộng, chưa từng thể nghiệm, tâm tình cũng không đồng nhất, nhưng trong mộng lại cảm nhận rõ ràng nỗi bi thương mà bản thân từng mang lúc đó.
Nay tự tay đâm chết Cảnh Hằng, cũng coi như thay chính mình ở kiếp trước báo được mối thù.
Gió lạnh ập đến, nước mưa rơi nặng trĩu vai, thân thể Vệ Trăn khẽ run, đôi mắt mờ mịt, vẫn đứng bất động nhìn chằm chằm vào cái đầu dưới đất.
Sau khi tự tay giết Cảnh Hằng, trong lòng nàng bỗng trống rỗng đến không thể hình dung. Đứng giữa màn mưa buốt giá, nàng tựa như đánh mất tri giác.
Cho đến khi cánh tay bị siết chặt, nàng được kéo vào một vòng tay ấm áp. Kỳ Yến một tay lau đi vết máu trên má nàng, tay kia nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi, thấp giọng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play