Vệ Trăn cùng Kỳ Yến đi ra ngoài, vừa bước tới hành lang, liền thấy bầu trời u ám, ánh sáng mờ mịt như báo hiệu một trận mưa lớn đang kéo đến.
Hai người đi vào hậu viện, chưa bao lâu thì bên ngoài vang lên tiếng vó ngựa dồn dập. Trong màn mưa mịt mù, một vị chủ tướng cưỡi ngựa đến, thân ảnh hiện rõ giữa mưa.
Hắn kéo theo một nam tử bị trói chặt bằng dây thừng, ép người kia quỳ rạp xuống nền đất. Đầu gối nam tử đập xuống mặt sân, bọt nước bắn tung toé.
“Đại vương, quân ta đã truy đuổi tàn binh, bức bọn chúng vào hẻm núi. Sở vương đã bị bắt."
Chủ tướng nói dứt lời liền đá mạnh nam tử một cước. Kẻ kia ngẩng đầu, lộ ra đôi mắt phủ đầy tơ máu. Khôi giáp trên người đã bị vứt bỏ, chỉ còn lại y phục rách nát, mưa lạnh xối xuống mặt, rửa trôi đi phần nào lớp bùn đất bám trên da.
Thấy người đứng sau mái hiên chính là Vệ Trăn, ánh mắt hắn hiện lên vẻ giễu cợt, cười nói: “Đã lâu không gặp, Ngụy công chúa.”
Vệ Trăn đứng hờ hững dưới hiên, nhìn kẻ đang quỳ gối trước mặt. Chỉ nghe Cảnh Hằng cất tiếng: “Ta từng vây khốn đô thành Ngụy quốc suốt mấy ngày, sắp thành lại bại, chỉ vì thời vận không thuận. Nếu không phải viện quân đến kịp, e rằng hôm nay công chúa đã không thể yên lành đứng đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play