Ánh mắt Cảnh Hằng lạnh lẽo như băng. Sau lưng hắn, có không ít đại thần từng là cựu thần của Sở quốc, tất nhiên nhận ra Vệ Trăn.
Chúng thần của Sở quốc rì rầm to nhỏ:
“Ngụy Vương không đích thân đến thì thôi, lại còn sai một công chúa tới. Chẳng lẽ thật sự bệnh nặng không rời giường nổi, hay là Ngụy quốc chẳng còn người khả dĩ để dùng?”
“Một nữ tử xuất thân nơi hoang dã Tây Bắc, chẳng bao lâu trước còn lưu lạc tới Sở quốc, nhờ có Sở quốc mới giữ được mạng. Nay lại xoay người hóa thân thành công chúa Ngụy quốc. Một nữ tử nhỏ bé như thế, liệu có bao nhiêu kiến thức? Chỉ e trong Ngụy quốc cũng chẳng có bao nhiêu quyền hành, vậy mà Ngụy Vương lại sai nàng đến hội minh, chẳng phải trò cười cho thiên hạ sao?”
Những lời châm chọc đầy ác ý vang lên rõ ràng trong trướng.
Vệ Trăn ngẩng đầu nhìn về phía kẻ vừa nói, rồi ra hiệu cho người bên cạnh. Gần như cùng lúc ấy, hoặc có lẽ còn sớm hơn một khắc, Kỳ Yến đã siết chặt chuôi kiếm bên hông, sải bước đi tới.
Sứ thần vừa buông lời khiêu khích thấy Kỳ Yến bước đến, liền cười lạnh:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play