Vệ Trăn đưa tay lên, khẽ kéo mặt nạ trên mặt hắn. Kỳ Yến khẽ kêu "a" một tiếng, vội đưa tay che mặt, cúi đầu nói:
“Đừng có tháo, sẽ đau.”
Vệ Trăn buông tay, thở dài:
“Nhưng chàng mang mặt nạ như thế, thật sự khó coi. Khiến ta cảm thấy trong lòng không yên, cứ như đang dính lấy một nam tử xa lạ, thân mật lôi kéo chẳng ra thể thống gì.”
Kỳ Yến lại khéo léo vuốt phẳng mặt nạ, khiến nó ăn khớp với gương mặt tuấn tú của mình, nói:
“Nhưng mà không thể không mang. Giờ chỉ còn cách tìm nơi không người mà đến.”
Trời sắp tối, mưa lất phất lại bắt đầu rơi. Trong tình cảnh ấy, họ còn có thể tìm đâu ra nơi vắng vẻ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play