Cơ Uyên xem xong liền thong thả đưa thẻ tre trao cho thuộc hạ, phân phó:
“Đem vật ấy trả về chỗ cũ, đừng để người Ngụy quốc phát giác.”
“Vâng.”
Phụ tá lặng lẽ đẩy cửa lui ra.
Cơ Uyên chống tay lên cằm, trong bóng đêm trầm tư suy nghĩ, lấy tình thế hiện giờ mà xét, bước cờ kế tiếp nên đi thế nào cho ổn.
Ngoài cung, tuyết lớn lặng lẽ rơi suốt ba ngày không dứt. Sương mù giăng mờ trên mặt sông, tuyết trắng từ cửa sổ rơi vào đại điện, ánh sáng rọi qua màn giường soi lên một đạo bóng dáng tịch mịch.
Kỳ Yến kể từ sau ngày bái kiến Tấn Vương liền không ra khỏi cửa. Thương thế trên lưng cần tĩnh dưỡng, hắn vẫn luôn ở trong điện trị thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT