Vệ Trăn vươn tay ôm lấy hắn, kề bên tai hắn thấp giọng nói: “Đại vương không cho ta đến nhưng ta vẫn muốn gặp chàng một lần. Nghe nói ông ấy không cho Y Công trị thương cho chàng, thương thế chàng nặng lắm phải không?”
Nàng ngẩng đầu, ánh mắt dịu dàng nhìn hắn, thấy tuyết đọng trên tóc mai hắn, liền vươn bàn tay đông cứng vì giá lạnh, nhẹ lau đi từng hạt tuyết lấm tấm.
Nàng biết rõ việc mình lén chạy đến gặp hắn sẽ mang hậu quả gì, nhưng nàng không thể nhắm mắt làm ngơ, không thể để hắn một mình chịu khổ. Tiếng gọi trong đáy lòng nàng thôi thúc khiến nàng không thể không đến.
Tuyết vẫn rơi, đất trời băng giá, nhưng trong lồng ngực hắn lại là một mảnh ấm áp. Vệ Trăn rưng rưng nước mắt đem đầu tựa lên vai hắn.
Kỳ Yến khẽ nói: “Ta không sao, Tả Doanh vừa nãy còn ở bên cạnh ta, đang giúp ta bôi thuốc.”
Vệ Trăn vừa nghe liền kéo hắn vào trong điện: “Cho ta xem thương thế của chàng.”
Nàng đóng cửa lại, ngăn cản gió tuyết ngoài kia. Vừa vào đã thấy vai lưng thiếu niên chi chít vết roi chằng chịt, nơi thì máu đọng hóa đen, nơi thì máu tươi vẫn không ngừng chảy ra, nhìn mà rợn người, không đành lòng nhìn thẳng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play