Vệ Trăn chau mày: “Trên người chàng vết roi chằng chịt, sao có thể không trị thương?”
Nàng định tránh khỏi vòng tay của Hồng Thạc nhưng y càng dùng sức giữ chặt, vội gọi thị vệ tiến vào.
Y lắc đầu khuyên nhủ: “Công chúa, xin người hãy nghĩ lại cho kỹ. Việc giữa người và tướng quân đã khiến đại vương giận dữ. Nếu nay người nhất quyết bước ra khỏi cửa này, e rằng đại vương sẽ không bao giờ dung tha người nữa.”
Nhưng lời còn chưa dứt, Vệ Trăn đã một phen đẩy y ra.
Hồng Thạc loạng choạng lui về phía bàn, miễn cưỡng ổn định thân mình, chỉ thấy thiếu nữ đã chạy khỏi điện.
Ngoài trời tuyết rơi dày đặc, thiếu nữ vận một thân váy đỏ, cứ thế lao mình trong gió tuyết. Váy lụa quét qua mặt đất, tung bay trong gió, châu ngọc trên người cũng theo từng bước chạy mà lay động, phát ra tiếng va chạm trong trẻo.
Tuyết phủ dày đặc, nàng lảo đảo ngã nhào xuống đất rồi lại chống tay bò dậy, cây trâm từ tóc rơi xuống nện vào nền tuyết. Nàng chẳng màng nhặt lấy, chỉ vén tà váy mà tiếp tục chạy, miệng vết thương trên lưng phơi bày giữa gió lạnh và tuyết rơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play