Lời của Tấn Vương tưởng chừng như nhẹ nhàng bâng quơ nhưng kỳ thực lại là câu khó đáp.
Vệ Trăn vốn là công chúa hòa thân, gả vào vương thất cũng là chuyện hợp lẽ. Nếu nàng lộ ra đôi chút bất bình, trong mắt Tấn Vương, điều đó lại thành nàng tự bày cao giá, mang tâm kháng cự đối với vương thất. Nếu nàng tỏ chút nguyện ý, lại hóa ra không đủ dè dặt. Nếu nói mặc cho Tấn Vương xử trí thì lại chẳng có chủ kiến gì. Một câu trả lời khéo léo là phải vừa đúng chỗ ngứa.
Vệ Trăn cất giọng dịu dàng:
“Cơ Ốc điện hạ một đường hộ tống hài nhi đến Tấn đô, nếu hài nhi trong lòng không mang chút cảm kích cùng hảo cảm, ắt thành kẻ vong ân phụ nghĩa. Hài nhi nguyện ý cùng Cơ Ốc điện hạ cũng như chư vị công chúa vương tôn khác chung sống hoà thuận. Chỉ là hài nhi vừa mới đến đô thành, đối với mọi sự còn nhiều bỡ ngỡ, tạm thời chỉ muốn chuyên tâm nghe lời đại vương dạy bảo, chăm chỉ học hỏi trong cung, thụ giáo tiên sinh. Ngày sau nếu có cơ hội, ắt sẽ cùng Cơ Ốc điện hạ thêm phần thân cận.”
Một lời kia nói ra, kín không kẽ hở, vừa không tỏ ý cự tuyệt Cơ Ốc, lại khéo léo xếp hắn ngang hàng với chư vương tử khác, tỏ lòng đối đãi công chính. Trọng yếu nhất là thể hiện nàng luôn coi Tấn Vương là người tối cao trong mọi việc.
Dứt lời, Vệ Trăn thuận theo cúi đầu. Tấn Vương nghe được câu ấy liền không hỏi thêm nữa.
Vệ Trăn từ khóe mắt liếc nhìn, vừa hay bắt gặp Cơ Ốc cũng đang nhìn mình. Chỉ thấy đối phương thần sắc có chút ngại ngùng, mặt đỏ lên, hắn vội chuyển ánh mắt về phía Tấn Vương:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play