Hai người lần lượt bước qua ngạch cửa. Vào trong rồi, Vệ Trăn mới phát hiện trong điện không chỉ có một mình Tấn Vương mà hai bên án kỷ còn có mấy vị đại thần quỳ ngồi, tựa hồ đang thương nghị quốc sự.
Trước án của Tấn Vương đặt không ít tấu chương, ngài tay chống trán, hai mắt khép hờ, yên lặng lắng nghe quần thần hai bên nghị luận.
Vệ Trăn có chút do dự, không biết lúc này nên né ra sau bình phong hay không thì Kỳ Yến đã đặt cây cầm vào tay nàng. Vệ Trăn đành phải tiến lên, ngồi xuống bên cạnh án kỷ của Tấn Vương.
Lão nhân mở mắt, liếc nhìn Vệ Trăn một cái:
“Ngươi tùy tiện đàn thử chút gì đi, Tấn khúc còn nhớ không?”
Tấn Vương sắc mặt nhợt nhạt, đôi mắt sâu thẳm lạnh lẽo. Hắn quanh năm vì quốc sự mà nhọc nhằn, gần đây chứng đau đầu càng tái phát thường xuyên, tinh thần suy nhược, cả người đều toát ra khí tức uể oải.
Vệ Trăn bị ánh mắt kia liếc qua, phía sau lưng liền lạnh toát. Hồi thần lại, nàng đặt tay lên dây đàn, nhẹ giọng đáp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT