Thẩm gia cảm ơn người trong thôn lần nữa rồi trở về nhà.
Lão Cao thị vẫn luôn ở trong nhà chờ tin tức, nhìn thấy Mãn ca nhi lành lặn trở về mà trên mặt lộ ra một tia thất vọng. ... Bị mất tích như vậy mà còn có thể tìm về được, đúng là mạng lớn mà!
Thẩm Niệm nhận ra tâm tư độc ác của lão thái thái, nàng xoa đầu Mãn ca nhi nhìn bà ta mỉm cười như không cười.
"Đã muộn thế này rồi, sao bà nội vẫn còn chưa đi ngủ, là đang đợi chúng ta sao, không ngờ bà nội quan tâm đến Mãn ca nhi như vậy, bà cứ yên tâm, thằng bé không sao rồi, lại còn trở về mà không trầy xước gì"
"Bình thường thấy bà nội hung dữ quá, nhưng không ngờ vào lúc quan trọng thế này bà lại có lòng đến như vậy, đúng là khiến người ta cảm động mà"
Nếu không nhìn biểu cảm mà chỉ nghe giọng nàng nói thì sẽ cảm thấy nàng rất chân thành, nhưng lão Cao thị không biết nên phản bác thế nào vì nếu phản bác thì tỏ vẻ bà ta không hề có lòng như vậy.
Bà ta nở nụ cười gượng gạo, nghĩ một đằng nói một nẻo: "... Trở về là tốt rồi"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT