Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Thấy người đã vào phòng, không dám nói lớn chỉ dám lẩm bẩm: “Giả vờ gì chứ, làm biếng cũng chỉ nhất thời, tôi không tin cô ta có thể làm biếng suốt được Tuy nhiên, Dương Quyên sai rồi Đợi đến khi giờ làm buổi chiều bắt đầu, cô ta cố ý đi đường vòng, xem Dung Hiểu Hiểu có lười biếng hay không, tốt nhất là trực tiếp trừ mấy điểm, xem cô còn có thể giả bộ hay không Kết quả vừa qua đó, đac nhìn thấy tiểu đội trưởng theo sát kéo cô lại, còn kéo sang một bên nói chuyện Có chuyện gì thế, chỉ nói chuyện không làm việc sao?

Thực sự quá mức tò mò, không nhịn được nhìn lâu hơn chút, hoàn toàn quên mất chính mình phải đi làm “Cô cô, sao còn chưa đi làm?” Trong khi Dương Quyên đang sửng sốt thì bên cạnh truyền lên tiếng kêu, người đó dùng giấy bút ghi lại: “Đã đến thời gian làm việc rồi sao còn không đi, trừ điểm!”

“???” Nhất thời Dương Quyên ngơ ngác Cô cô cô ta...sao trừ điểm lại biến thành cô ta rồi?

Không công bằng như thế, dựa vào cái gì mà Dung Hiểu Hiểu chỉ nói chuyện không làm việc chứ!

Tại sao Dung Hiểu Hiểu có thể chỉ nói mà không làm việc?

Không chỉ Dương Quyên cảm thấy không công bằng, không tới một ngày mà gần như người trong toàn bộ đại đội đều biết người mới tới không cần làm việc mà vẫn được chấm công. Đây đúng là một chuyện lạ.

Có người nào mà không biết đội trưởng của đội bọn họ thiết diện vô tư, là một người đặc biệt quy củ. Ngay cả người nhà bọn họ đều biết.

Cho dù có là vợ hay là người thân, ngoại trừ một đứa con trai đi lên trên trấn làm công nhân ra thì những người nhà khác cũng đều xuống ruộng làm việc như những người khác.

Hoàn toàn công bằng. Làm sao có thể vô duyên vô cớ để một người mới tới phá hư quy tắc?

Kỳ quái thì đúng là kỳ quái, nhưng phần lớn mọi người thật đúng là không tin đại đội trưởng sẽ thiên vị một người ngoài như vậy. “Thanh niên tri thức kia nhìn rất khỏe mạnh đúng không?”

“Khỏe hay không thì không cần biết, lúc đó tôi đã nhìn thấy, đến trưa mà vẫn đang đào một cái hố nhỏ, không làm được việc.”

“Nói đến thì cũng thật buồn cười, bà Chu vượt lên trước muốn nói chuyện cùng thanh niên tri thức Dung, kết quả là thanh niên tri thức Dung bị tiểu đội trưởng kéo đi nói chuyện, vậy là cả một vùng chỉ có bà Chu nhổ xong, mệt mỏi đến mức eo cũng không thẳng lên được.”

Nhóm bà thím hóng mấy chuyện bát quái đều cười ra tiếng.

Cũng đều là người ở chung mấy chục năm, làm gì có ai mà không biết chứ?

Bà Chu đã từng thích lười biếng, không có người muốn chung một tổ với bà ta, dù sao thì cũng chỉ có hai người phụ trách một mảnh đất, bà Chu lười biếng thì người kia sẽ phải làm nhiều hơn.

Cũng không phải người trong nhà, dựa vào cái gì mà lại phải thay bà ta làm việc? Không phải không có người than phiền, nhưng mà bà Chu lại là người có da mặt rất dày, bất kể nói thế nào mắng thế nào thì bà ta liền ỷ vào việc bản thân tuổi tác cao, không phải xương sống thắt lưng thì chính là lưng đau, làm việc lề mà lề mề, dù ai thì cũng không có biện pháp.

Bây giờ thì tốt rồi, nhìn bà Chu chê cười, chỉ cần là người đã từng bị thua thiệt thì đều cảm thấy vui vẻ.

“Nhưng mà nói đến, đến cùng thì đại đội trưởng gọi thanh niên tri thức Dung làm gì? Tôi thấy có một hố nhỏ ở trong mảnh đất kia của bọn họ, chẳng lẽ là dự định dẫn nước?”

Lập tức có người phản bác:

“Làm sao có thể, dẫn nhiều nước đi vào như vậy, thế thì lương thực cũng sẽ không còn.”

“Thực sự là kỳ quái.”

Không chỉ những người trong đại đội hiếu kỳ mà ngay cả những thanh niên tri thức ở bên kia cũng hiếu kỳ.

Ngoại trừ Hạ Gia Bảo đang vui vẻ làm việc ở bên ngoài, cho dù là thanh niên tri thức hay là những người khác thì đều thật muốn biết tại sao thanh niên tri thức Dung lại không cần làm việc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play