Giọng nữ máy móc vang lên —— “Hoan nghênh quý khách”, cửa tự động của cửa hàng tiện lợi mở ra rồi khép lại.
Mẫn Kha ngồi ở khu vực ăn uống của cửa hàng tiện lợi, trên chiếc ghế nhựa, nhìn Lê Nhân đang đứng ở quầy nói chuyện cười đùa với nhân viên. Chỉ một lúc sau, Lê Nhân đã quay lại, đứng trước mặt cậu, nói: “Mở miệng ra.”
Mẫn Kha đang say rượu lại rất ngoan ngoãn, giống như một cái máy chỉ chờ lệnh, nghe lời há miệng ra.
Rượu và máu lưu thông trong người khiến môi, yết hầu, xương quai xanh của Mẫn Kha đều đỏ bừng, kể cả đầu lưỡi nhỏ hơi thè ra.
Không hiểu người dân tộc Thiếu làm sao mà chăm sóc răng miệng tốt thế, hàm răng của Mẫn Kha trắng bóng, hai chiếc răng nanh lại sắc nhọn, dưới ánh đèn còn lấp lánh bóng nước.
Lê Nhân nhét vào miệng cậu một viên kẹo bạc hà to, nhét đến mức quai hàm Mẫn Kha cũng phải hơi nhướng lên, hương vị bạc hà cay nồng khiến Mẫn Kha theo bản năng muốn nhổ ra, nhưng lại không dám.
“Ngậm vào cho tỉnh rượu, không được nhổ ra.” Lê Nhân ra lệnh.
Nói xong, anh quay người đi, nhưng trong đầu vẫn hiện lên đôi mắt của Mẫn Kha, có chút giống loài hải hồ quang* —— thứ sinh vật phù du phát sáng xanh lam trong đêm tối giữa biển. Nếu kích thích thêm chút nữa, có khi rơi nước mắt cũng nên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play