Mì xào.
Lương Ca Ngôn chỉ lạnh nhạt nói hai chữ, khiến Thiếu Kinh Hà trong lòng thầm thở dài.
Đừng nhìn cậu thường ngày hay ăn bánh mì qua bữa, thật ra khẩu vị lại rất kén chọn. Các hàng quán bình dân thì cậu vẫn ăn được, nhưng ở Đại học B suốt ba năm trời, ăn hết một lượt từ các nhà ăn, quán cơm nhỏ lẻ, thậm chí cả bảy căn tin trong trường, cũng không có lấy một nơi khiến cậu muốn quay lại ăn lần thứ hai. Thực ra không chỉ quanh trường mà cả trên thị trường hiện nay, các nhà hàng lớn nhỏ dù có tiếng hay không, trong mắt cậu đều chẳng ra gì. So với việc lãng phí thời gian vào những bữa ăn không ngon, cậu thà ăn ổ bánh mì mới ra lò ít nhất mùi vị còn đáng để nuốt trôi.
Huống chi, nhìn thế nào thì Lương Ca Ngôn cũng không giống người biết nấu ăn. Vì vậy, chuẩn mực ẩm thực của đối phương, Thiếu Kinh Hà không mong đợi chút nào. Hơn nữa, cậu đã ăn hơn nửa ổ bánh mì, bụng cũng lưng lửng rồi. Nếu lát nữa còn phải cố ăn thêm một phần mì xào chẳng ra gì, thật đúng là cực hình. Tình cảm cậu dành cho Lương Ca Ngôn còn chưa đến mức có thể khiến vị giác mình chịu khổ. Lời hay nói ra thì dễ, chứ món ăn đưa vào bụng, ngon dở thế nào chỉ bản thân mới biết.
Nhưng bây giờ Lương Ca Ngôn đã lấy nguyên liệu ra rồi, lại còn chủ động đổi ý không ra căn tin nữa, giờ muốn thoát thân cũng không kịp.
Thiếu Kinh Hà âm thầm rên rỉ.
Lúc trước nhìn thấy căn bếp nhỏ này, cậu cũng đoán Lương Ca Ngôn chắc có nấu nướng đơn giản, không hẳn chỉ để tiện lợi mà vì bản thân anh ta vốn ít khi ra căn tin.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play