Thiếu nữ nằm trong lòng của Tô Nghi, khóc lớn một trận. Sau khi đem hết những cảm xúc dồn nén trong lòng phát tiết ra ngoài, vành mắt cô ấy liền trở nên đỏ ửng khác thường. Cô ấy nhìn thấy trên áo khoác của Tô Nghi bị mình làm cho dính đầy những đốm đốm màu đỏ, liền cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.
Tô Nghi vẫn dịu dàng ôm lấy cô ấy, hoàn toàn không để ý việc trên người mình bị đối phương cọ dính máu: “Tôi thấy cô cũng bị thương không nhẹ, trước tiên đi xử lý một chút đi, tự mình đi bôi thuốc.”
Nghe cô nói vậy, cô gái theo bản năng cúi đầu nhìn thoáng qua cánh tay mình. Trên cánh tay, bộ đồ phòng hộ không biết đã bị rách một vết từ khi nào, vết rách đã làm tổn thương đến da thịt bên trong. Miệng vết thương tuy đã không còn rỉ máu ra ngoài, nhưng khu vực xung quanh vẫn phủ đầy lớp vảy máu, nhìn vào khiến người ta không khỏi rùng mình.
Bị thương như thế, tất nhiên cũng rất đau. Cô gái không từ chối, sau khi nói lời cảm ơn với Tô Nghi, liền đứng dậy cùng đồng đội rời đi để xử lý miệng vết thương trên người. Tô Nghi nhìn vết máu dính trên áo khoác của mình, chỉ biết thở dài một hơi.
Ba người bị thương, hai người trong đó chỉ bị thương nhẹ, đã tự mình đi xử lý vết thương, không cần người khác giúp đỡ. Người còn lại đang trọng thương, hôn mê nằm trên giường, thì họ cũng chẳng thể giúp được gì thêm. Ở lại cũng không có tác dụng gì.
Tô Nghi, Tiêu Trì cùng An Duyệt liếc nhìn nhau một cái, Tô Nghi nhún vai dẫn đầu: “Chuyện này không còn liên quan đến chúng ta nữa, đi thôi.”
Tô Nghi vừa bước đi, hai người còn lại trong hành lang tự nhiên cũng đi theo cô. Còn chưa đợi Tô Nghi tự mình bấm thang máy, An Duyệt đã nhanh tay giúp cô nhấn sẵn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play